Edit: Shikirio
Beta: Cherry
Đêm, ngày càng thâm trầm, Lộ Nhi gắt gao tựa vào trong lòng Hiên Vương, chợt nhớ tới mẹ ở thế giới khác, hiện tại bà có khỏe không?
May mắn là mẹ cũng không biết nàng ở chỗ này như thế nào, nếu như mẹ biết, chẳng phải sẽ tức chết sao!
Mẹ là người bảo thủ nhất, lúc nàng còn đi học, bạn học bên cạnh nàng, bạn trai thay đổi hết người này tới người khác, mà nàng ngay cả chuyện yêu đương cũng không thể nói.
Mà nay, nàng lại thành tiểu tam. . . . . .
Hải, tạo hóa trêu ngươi a, nếu lần bái đường đó của bọn họ được tính, thật là tốt biết bao a!
Sau khi trở lại, Hiên Vương có vẻ rất bận rộn. Cũng đúng, rời đi mấy tháng, làm sao hắn có thể nhàn rỗi được?
Ngày hôm sau, một xe ngựa hoa lệ lệ dừng trước cửa Hiên Vương phủ, vài vị công công đến, nói muốn mời mẫu tử Lộ Nhi tiến cung.
Lộ Nhi kinh ngạc, tối hôm qua Hiên Vương không nhắc đến việc này, làm sao lại đột nhiên phải tiến cung chứ?
Quay đầu nhìn về phía Chu quản gia, chỉ thấy ông gật đầu một cái, đây đúng là xe ngựa trong cung.
Lộ Nhi bất an, nhưng cũng cùng Tiểu Tuệ ôm Bảo Bối lên xe.
Trong xe ngựa rất sạch sẽ, cũng rất hoa mỹ, dọc theo đường đi Lộ Nhi luôn cảm thấy bất an, cho đến khi xe ngựa dừng lại, công công vén màn kiệu, liền thấy gương mặt ôn hòa tuấn tú của Hiên Vương.
Hiên Vương cũng ở đây, sắc mặt hắn không tệ, chắc hẳn cũng không có chuyện gì, tảng đá trong lòng Lộ Nhi rốt cuộc cũng được buông xuống, nhưng vừa nhìn đến cảnh vật trước mắt thì lại thật hoảng sợ——
Nơi này, hẳn là tẩm cung của Hoàng thái hậu?
Đi vào đại sảnh, bên trong không có người ngoài, chỉ có Hoàng thái hậu và Hoàng thượng, bọn họ vừa nhìn thấy đứa nhỏ, đặc biệt là Hoàng thượng, sao lại kích động đi tới?
“Ta xem một chút, đứa nhỏ nào là Bảo Bảo?”
Tiểu Tuệ liền đi ra ngoài, Hiên Vương và Lộ Nhi, mỗi người ôm một đứa, ánh mắt Hoàng thượng chuyển qua chuyển lại trên mặt của hai đứa nhỏ, mà hai đứa, hôm nay dường như rất có tinh thần, đôi mắt tròn lanh lợi, đảo liên hồi.