Edit: Shikirio
Beta: Cherry
“Lộ Nhi, thật xin lỗi. . . . . .”
Không thể bỏ binh quyền, cũng không có thể cùng Lộ Nhi rời đi. Lại còn công chúa nữa, hắn có thể lạnh lùng với nàng ta, nhưng. . . . . .
Nhưng lại không thể khiến nàng ta nhanh chóng rời đi.
Mặc dù người xưa từng nói, lấy chồng theo chồng gả cẩu tùy cẩu, nhưng dù sao cô ta cũng vì hòa thân mà tới, đại diện cho Đại Hướng quốc.
“Ta không sao, thật ra thì ở chỗ này cũng tốt, ăn ngon mặc đẹp, cái gì cũng tốt a. . . . . .”
Chán nản cúi đầu, đã sớm đoán được kết quả như thế, không phải sao?
“Lộ Nhi, ta sẽ xin Hoàng thượng làm chủ hôn cho chúng ta, nàng mới là Vương phi của ta. . . . . .”
Lưu lại, có thể, nhưng ít ra hắn cũng muốn cho nữ nhân hắn yêu một danh phận, vậy sẽ không bôi nhọ thân phận của nàng đi?
Lộ Nhi thở dài, nàng cũng biết Hiên Vương khó xử, nói:
“Không cần làm như vậy, ta biết hiện giờ chàng rất khó xử, chỉ cần chàng yêu ta, chỉ thích một mình ta, không sao cả. . . . . .”
Khi nói những lời này, trong lòng Lộ Nhi rất đau khổ, rất khổ, tiểu tam (kẻ thứ ba), một thân phận mà nàng cũng rất coi thường ở hiện đại, nhưng đi tới cổ đại này, lại không thể không làm.
“Lộ Nhi, không thể, đây là giới hạn cuối cùng của ta. . . . . .”
Ánh mắt Hiên Vương lạnh lẽo, hắn không biết công chúa có bao nhiêu nhẫn nại, chỉ hy vọng, nàng ta có thể sớm biết khó mà lui.
Nhưng mà, cũng không phải bọn họ mới quen biết công chúa, có thể mặt dày mày dạn gả đến đây, nàng ta thật sự sẽ chủ động rời đi sao?