Edit : Shikirio
Beta : Cherry
Không nói đến sự kiện kia, có thể là do bọn họ hiểu lầm đi?
Nhớ ngày đó ở trên xe ngựa, Mộc Lâm cũng muốn nói, nhưng bọn họ vẫn luôn nghĩ rằng, người cưới công chúa là Khánh Vương, cho nên cũng không để ý.
Lúc ấy là do nàng sơ sót, sau lại nghĩ đến liền hiểu, mà Hiên Vương cũng vậy, chẳng qua là vì để biểu hiện sự tức giận trong lòng mà thôi.
Trong Vương phủ, có hình phòng đặc biệt, nam nhân và nữ nhân khác nhau, hai người đàn ông này bị ăn hèo, chỉ nghe được hèo ba ba đánh xuống, trên trán hai người họ toát mồ hôi lạnh, nhưng cố cắn răng, không kêu một tiếng.
Nhìn vết máu chảy trên mặt đất, Lộ Nhi thở dài, quần áo màu đen, cũng không nhìn thấy máu, nhưng trên đất. . . . . .
“Dừng tay. . . . . .”
Lộ Nhi chưa lên tiếng, Tiểu Tuệ liền hô ngừng. Lộ Nhi hé miệng cười một tiếng, nhưng cũng không để ý, chỉ là ánh mắt lại thấy Tiểu Tuệ đang nhìn về phía Mộc Lâm, trong mắt hiện lên vẻ đau đớn.
Thì ra nàng ta để ý Mộc Lâm. Trong lòng Lộ Nhi hiểu rõ, nhưng cũng ngầm nghi ngờ sự trung thành của Mộc Lâm. Không ai nghi ngờ, nhưng. . . . . .
Sự việc đó thật sự do Tiểu Tuệ làm ư?
Cảm thấy có chút không đúng, vẫn là bớt chút thời gian thuyết phục Hiên Vương, để cho hắn xử lý đi!
Dù sao Tiểu Tuệ là người được hắn an bài tới, hắn hiểu rõ mới đúng.
“Phu nhân, Vương gia nói. . . . . .”
“Đánh bao nhiêu rồi?”
Lộ Nhi nhăn mày, Vương gia không nói số lượng nhất định, hiện tại hắn cũng không ở đây, nàng quyết định đại phát từ bi, làm người tốt một lần.
“Thưa phu nhân, bốn mươi tám hèo. . . . . .”
Bốn mươi tám hèo, không phải là ít, Lộ Nhi không biết như vậy có nặng quá không, nhưng nhìn gương mặt hai người không còn bao nhiêu huyết sắc, nàng cũng đoán được, không phải là ít.
“Đủ rồi! Vương gia chẳng qua chỉ giận dữ một chút. Người đâu, dìu bọn họ trở về đi. Đúng rồi, Tiểu Tuệ, em đi tìm đại phu tới đây một chút. . . . . .”