Edit : Shikirio
Beta : Cherry
Dù sao khi thành thân, Vương gia vắng mặt, là công chúa vội vàng muốn gả vào.
Thị thiếp trong phủ, sớm đã ăn diện đẹp đẽ, Vương gia đã trở lại, các nàng đều đã lâu chưa nhìn thấy Vương gia rồi?
Nếu như vẫn không được thị tẩm, đoán chừng rất nhanh, các nàng sẽ bị đưa đi.
Nghĩ đến phải rời khỏi nơi này, trên gương mặt của các nàng đầy vẻ không muốn, ở chỗ này ăn ngon ngủ yên, các nàng không muốn phải rời khỏi đây.
Đi ra ngoài, các nàng cái gì cũng không có, kết quả tốt nhất cũng chỉ có thể làm thiếp cho kẻ có tiền mà thôi, lại bị khuất nhục (áp bức và lăng nhục), làm một tiểu thiếp bị chèn ép.
Đợi thật lâu, cho đến mặt trời ngả về phía tây, chiếc xe ngựa màu lam mới chi nha một tiếng dừng lại, tất cả mọi người ngừng thở, đầu cúi thật thấp, nhưng ánh mắt lại len lén nhìn về phía xe ngựa.
Có điều trong số người đang quỳ hiển nhiên không bao gồm công chúa.
Nàng một thân hồng y đỏ thẫm, vốn là khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, lúc này càng thêm tinh tế, cả người giống như đóa hoa mân côi (hoa hồng), hấp dẫn ánh mắt mọi người!
“Vương gia, ngài rốt cục đã trở lại. . . . . .”
Quản gia đầu tiên là dập đầu mấy lần, sau đó đứng lên, đi tới trước xe, khom người, thanh âm cũng nghẹn ngào.
“Chu quản gia, Bổn vương không có ở đây mấy ngày, khổ cực ông rồi. . . . . .”
Thanh âm nhàn nhạt, giọng nói lạnh lùng, nghe không ra một tia cảm xúc.
Mà thanh âm quen thuộc này không biết đã xuất hiện biết bao nhiêu lần trong giấc mộng, lại làm cho công chúa tim đập liên hồi ——
Là hắn, hắn thật sự đã trở lại!
Muốn mở miệng, lại phát hiện cổ họng khô sáp, không nói ra lời.
Chẳng biết từ lúc nào, Hứa Cường từ trong phủ đi ra, trong tay bưng một cái khay, đi theo phía sau là mấy nha đầu, trong tay của các nàng đều bưng một cái khay.
Trong khay, là bộ quần áo quen thuộc của Vương gia , còn có. . . . . .