Nhìn Lộ Nhi cuộn tròn run rẩy, hắn biết hắn lại dọa nàng!
Nghĩ tới dỗ dành nàng, nói cho nàng biết hắn không tức giận, nhưng tự ái của hắn, niềm kiêu ngạo của hắn, tuyệt đối không cho phép hắn làm như thế.
“Chàng đi đi, vĩnh viễn đừng để cho ta nhìn thấy chàng! Vương gia, chàng là Vương gia tôn quý, tới tìm công chúa của chàng đi, đừng trêu chọc ta, không nên. . . . . .”
Thân ảnh của hắn chợt dừng lại, nhưng cũng chỉ trong giây lát, người vẫn đi thẳng ra ngoài. . . . . .
Đi, hắn đi, đi nhanh như vậy!
Hạnh phúc trong tay nàng giống như nước chảy, từng chút một chảy qua ngón tay. . . . . .
Nàng muốn bắt, nàng đưa tay ra, tuy nhiên lại không thể bắt được, một chút cũng không bắt được. . . . . .
Kéo chăn qua, cả người co lại trong chăn, thân thể cũng run rẩy. . . . . .
Đau, tưởng rằng mình sẽ không đau, nhưng vì sao nói ra, hắn đi vội vàng, trong lòng lại khó chịu như vậy?
Hắn đi, hắn chỉ dừng lại trong chốc lát, liền đi, đi không chút do dự . . . . . .
Ô ô, nói gì nàng cũng là tiên nữ của hắn, nói gì hắn cũng từng điên cuồng tìm nàng lâu như vậy, tất cả mọi chuyện đều là gạt người!
Hiên Vương gia, hắn căn bản không yêu nàng, không thương nàng!
Hắn cũng chỉ mê luyến nàng, chẳng qua là mê luyến nàng mà thôi!
Có lẽ đó chính là một giấc mộng, một giấc mộng rất đẹp thôi!
Mà khi tỉnh mộng, tâm cũng tan vỡ. . . . . .
Nàng cay đắng khổ cực mang theo đứa nhỏ của hắn tới đây, nàng được cái gì? Muốn cái gì?
Thậm chí nàng cũng không dám, không dám hỏi hỏi về tương lai của bọn họ, một câu nói cũng không dám hỏi!
Nàng cẩn thận sống, trong lòng run sợ bảo vệ hạnh phúc nhỏ bé của mình, nhưng kết quả thì sao?
Kết quả, nàng không đòi hỏi hắn cái gì, nhưng hắn lại muốn lấy một nữ nhân khác!
Nàng mang thai đứa nhỏ của hắn, nhiều lần thiếu chút nữa gặp chuyện không may, nhưng hắn chỉ thương tiếc, có chút thương tiếc nói với nàng, sẽ tin tưởng nàng. . . . . .
Nhưng trong nội tâm, nàng làm sao lại không cảm giác được tín nhiệm của hắn?