“Vậy nàng nói nên trả tiền thế nào đây? Còn có mấy ngày gần đây, ăn uống của nàng đều là ở Vương phủ. Nữ nhân, nàng sẽ không ngây thơ cho rằng Vương phủ của bổn vương là chỗ ăn ở không mất tiền chứ?”
Hắn không vội, vẫn có thời gian cùng nàng nói chuyện. Hắn muốn nàng cam tâm tình nguyện ký tên, một lòng một dạ đi theo mình!
Nàng là nữ nhân hắn coi trọng, nếu như bỏ qua cái bụng kia, nàng vẫn là tiên tử trong suy nghĩ của hắn.
“Ngươi. . . . . .”
Vươn tay, ngón tay cũng hơi run rẩy, nàng tức giận, là thật sự tức giận. . . . . .
Người đàn ông này thật rất quá đáng, hắn nói như vậy đơn giản cũng là vì câu nói tiếp theo. . . . . .
Nhưng là lời nói gì vậy? Nàng làm thế nào cũng không nghĩ ra.
“Ta thế nào? Ta cũng chỉ là nói thật thôi. Nữ nhân, nàng nói hai ngàn lượng bạc này, ta có nên tính lãi không đây? Làm như thế nào đây?”
Lãi gì, chẳng lẽ hắn còn muốn cho vay lãi suất cao hay sao?
Cặp mắt tức giận nhìn chằm chằm hắn, nếu như ánh mắt có thể giết người, nàng không ngại đem hắn lăng trì vô số lần!
Nhưng ánh mắt không thể giết người, hắn vẫn sống tốt, trên mặt vẫn là nụ cười đáng đánh đòn, hai mắt lười nhác như hồ ly vẫn nhìn mình chằm chằm!
“Vậy ngươi nói phải làm sao?”
Nàng cơ hồ là cắn răng nghiến lợi. Giao thiệp với loại người như vậy, hệ tim mạch nhất định phải khỏe mạnh, khả năng kiềm chế cũng phải cực cao!
Bằng không chuyện bị tức giận đến ngất xỉu cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi!
“Làm sao bây giờ? Đương nhiên là trả nợ. Chu quản gia, ông thử nói xem, hai ngàn lượng bạc Lộ Nhi cô nương phải làm sao để trả đây?”
Không biết từ khi nào, Chu quản gia thật sự tiến vào, lông mày ông nhăn thành chữ bát (八) như là quấn vào nhau, cực kỳ cung kính trả lời:
“Hồi Vương gia, nếu như cô nương làm nha hoàn sợ rằng đời này cũng không thể. . . . . .”
Cả đời, Vương gia biến thái này muốn làm cái gì? Nhốt nàng cả đời sao?
“Ta không làm nha đầu! Coi như là hai ngàn lượng bạc đi, cho ta thời gian, ta nhất định có thể xoay sở được. . . . . .”