Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 196: - Hoàn chính văn




"Lãng tiểu tử nhà anh phương diện kia đúng thật là lợi hại! Lần đầu tiên đã làm tiểu tử nhà bọn tôi hai ngày không xuống giường được!"
Mấy lời này là hai lão đầu chụm lại kề tai nói nhỏ cho nhau nghe!
"Thật sao? Chuyện này sao anh lại chưa nói cho tôi biết???"
"Quên mất! Không phải là giờ tôi nói rồi sao?"
"Ha ha, chẳng trách tình cảm của tụi nhỏ lại hài hòa như vậy!"
"Ha ha..."
"Thiệp mời của Đường gia là mời cả nhà Thẩm gia nha!"
"Đường gia thật đúng là lần này chơi lớn rồi!"
Đến Thẩm Mặc, Thẩm Tiêu không thích náo nhiệt cũng phải nép vào một góc thưởng thức bữa tiệc thị giác này! Ở đây bạn có thể thưởng thức những bộ trang phục đang là xu thế trong giới nhà giàu, bạn cũng có thể gặp được những nhân vật có tầm quan trọng cực kỳ lớn trong vòng tròn nhỏ của nền kinh tế quốc gia.
"Chơi lớn thì làm sao? Anh cảm thán gì lắm thế?"
"Ayda, anh cũng muốn một chân ở Đường thị..."
"Đi thôi, để em nói đại tẩu cho anh một chân quét WC!"
"Đại tẩu là người như vậy sao? Em dám nói xấu đại tẩu anh sẽ báo cáo lại cho anh ấy!"
"Trước khi anh đi báo cáo thì em đã giết người diệt khẩu trước rồi!"
Thẩm Tiêu mỉm cười nhìn ông anh nhà mình, làm Thẩm Mặc nổi hết cả da gà da vịt lên.
"Đi thôi, cái tên vô lương tâm nhà em! Ayda, lão đại sao vẫn chưa tới nhỉ?"
"Chắc cũng sắp tới rồi, đã sắp đến giờ rồi mà!"
"Em nói xem nếu như lão đại không thì thôi, sao đến đại tẩu cũng không thấy bóng dáng vậy chứ!"
Tìm cả nửa ngày rồi mà vẫn không nhìn thấy Đường Mộ, Thẩm Mặc có chút khó hiểu.
"Chắc là còn đang ngủ! Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, lão đại tới rồi!"
Thẩm Tiêu chỉ chỉ tới hướng một người mặc quân phục thẳng tắp bước vào hội trường.
Thẩm Mặc nhỏ giọng huýt sáo một tiếng: "Lão đại nhà chúng ta thật giống như một con hạc giữa bầy gà!"
Thân hình thon dài, quân trang thẳng tắp, khuôn mặt anh tuấn! Càng chói mắt hơn chính là quân hàm thiếu tướng trên vai! Thẩm Lãng vừa bước vào đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
"Đó là thiếu tướng phải không? Trẻ tuổi như vậy đã lên tới quân hàm thiếu tướng rồi?!"
"Đây là ai của Đường gia thế?"
Lúc Đường Mộ kết hôn, Đường gia chỉ mời một bộ phận họ hàng thân thích, có rất nhiều người không biết Thẩm Lãng là ai, cũng có rất nhiều người thậm chí còn không biết Đường Mộ đã kết hôn rồi!
"Thiếu tướng trẻ tuổi kia có quan hệ gì với Đường gia vậy nhỉ?!"
"Đường gia không phải là không làm ăn với quân đội sao?"
Xưởng vũ khí của Đường gia đối với ngoại giới là tuyệt đối bảo mật, người ngoài luôn biết Đường gia không bao giờ giao tiếp với người ở phía quân đội!
"Người ta vừa trẻ tuổi vừa anh tuấn, nam nhân như thế thật quá bắt mắt! Con gái nhà nào mà lấy được người này thì sẽ hạnh phúc lắm!"
"Đợi chút nữa đi hỏi thăm..."
Thẩm Lãng vừa bước vào ngay lập tức liếc mắt xung quanh tìm kiếm bóng dáng của tiểu tổ tông nhà mình nhưng không thấy người đâu cả, y lập tức bước về phía Đường lão gia tử.
"Ông nội! Chúc ông sinh nhật vui vẻ ạ!"
"Về rồi sao?"
Đường lão gia tử nhìn Thẩm Lãng, cười vui đến mức không khép miệng lại được! Tiểu tử này càng nhìn ông càng thấy vừa lòng!
(Tác giả có lời muốn nói: Đường lão, còn mấy đồng chí khác của Đường gia nữa thì sao? Ông tin tui cho đám nhóc Đường gia vô hội đồng ông không?)
"Vâng, ông nội! Đại ca!"
Thẩm Lãng quay đầu chào hỏi ông anh vợ của mình - Đường Qua.
"Thẩm Lãng, con về vừa đúng lúc! Giao cho con một nhiệm vụ trọng đại!"
Đường lão gia tử vỗ vỗ vai Thẩm Lãng, ông chỉ chờ tiểu tử này về để lôi thằng cháu trời đánh của mình xuống đây thôi!
Thẩm Lãng gật đầu, yên lặng nghe lão gia tử phân phó.
"Lên lầu bắt gia hỏa nhà con xuống đây đi! Mọi người ai cũng lên gọi một lượt rồi mà nó sống chết vẫn không chịu xuống! Con tự lên xử lý đi!"
Đường lão gia tử trực tiếp đem Đường Mộ quăng cho Thẩm Lãng, cái thằng nhóc thối này với ông không có quan hệ gì cả! Hừm hừm!!!
Thẩm Lãng gật đầu, chả trách y nhìn quanh rồi mà vẫn không thấy người, hóa ra người vẫn còn trên giường ngủ! Tiểu tổ tông về Đường gia chỉ làm một chuyện duy nhất: ngủ!
"Vậy để con lên xem ạ!"
"Đi đi!"
Người Đường gia và Thẩm gia vừa thấy Thẩm Lãng đã trở lại liền biết chuyện phiền phức gì xảy ra cũng có thể giải quyết cả!
"Nào, ông anh thông gia thân mến! Chúng ta nói chuyện của chúng ta!"
Đường lão tứ lôi kéo Thẩm Tế trò chuyện, còn Bạch Vũ và Văn Tây thì phụ trách đón tiếp các vị thông gia khác của Thẩm gia.
Thẩm Lãng nhẹ nhàng bước lên lầu, vừa đẩy cửa phòng ra thì thấy Đường tiểu tổ tông đang trùm chăn lại ngủ...
"Em ngủ như thế không sợ sẽ biến thành heo hả?"
Thẩm Lãng cởi mũ quân trang, cởi nút áo của quân phục ra, sau đó là cà vạt, bước lên thảm, nhẹ nhàng đi đến bên thành giường.
Xốc chăn lên thì thấy Đường Mộ đang an an ổn ổn ngủ như một đứa trẻ, tính khắc chế của Thẩm quân trưởng từ khi gặp Đường tiểu tổ tông từ max điểm tụt thẳng xuống mức âm. Thẩm Lãng cũng không muốn khắc chế bản thân, liền trực tiếp hôn thẳng lên môi Đường Mộ.
Y bây giờ rất thích gọi tiểu tổ tông rời giường, thật ra gọi tiểu tổ tông rời giường không hề khó khăn một chút nào, đôi khi còn có phúc lợi nữa nha!
Đường Mộ bị hút hết dưỡng khí bừng tỉnh, vừa mở mắt ra thì thấy khuôn mặt phóng đại của Thẩm Lãng ngay trước mắt. Đẩy đẩy vài cái cũng không đẩy ra được nên tay hắn tự động khoát lên vai của Thẩm Lãng. Hơi hơi hít thở, bắt đầu chủ động hôn đáp lại...
Lúc môi hai người rời khỏi nhau thì chỗ nào đấy của Thẩm thiếu tướng đã có dấu hiệu ngẩng đầu! Áo tắm của Đường Mộ và áo sơ mi quân trang của Thẩm Lãng cũng đã bị ném về phía góc giường.
Thẩm Lãng tham lam hít mùi thơm nơi cổ Đường Mộ, tham lam hít vào mùi hương cơ thể của Đường Mộ. Đây là mùi hương chỉ thuộc về mình y!
Đường Mộ thở hổn hển trên gối nhưng cũng mặc cho Thẩm Lãng muốn làm gì thì làm...
"Thẩm Lãng, nếu một ngày nào đó anh chết ở trên giường thì em cũng không ngạc nhiên lắm đâu!"
Đường Mộ lắc đầu, đối với sự điên cuồng này của Thẩm Lãng, hắn thật sự không biết nên nói gì cho phải!
"Yên tâm! Anh rất yêu quý sinh mạng của mình nên không dễ chết như thế đâu! Em có muốn làm quả phụ cũng không dễ như vậy đâu!"
"Fuck! Anh mới là quả phụ!!!"
Đường Mộ hung hắn bụp lên đầu Thẩm thiếu tướng một cái. Thẩm Lãng bị ăn tát, trực tiếp đè lên người Đường Mộ.
"Nếu anh có chết trên giường thì có khả năng đó là do em mưu sát chồng! Em nỡ ra tay sát hại anh như thế ư? Em không thương anh nữa ư? Sao em lại nỡ đối xử với anh như thế?"
Cho em buồn nôn chết!
Tiểu tổ tông này một khi nghe thấy mấy từ đó liền trở mặt không nhận thân tình! Nói đánh là đánh, một chút cũng không lưu tình!
"Vậy một năm nay anh sao lại không ngoan hơn? Thế nào lại thiếu đánh hơn lúc trước thế? Hay anh muốn bị ăn đập?"
"Em thích dậy hay làm?"
Thẩm Lãng cọ xác nửa người dưới vào nửa thân dưới đang còn trong chăn của Đường Mộ, hào phóng đưa ra câu hỏi mang tính chất có chọn cũng như không cho Đường Mộ.
"Em không chọn!"
Đường Mộ vươn tay lên muốn đẩy người đè mình ra, thế nhưng đẩy đẩy một hồi Thẩm thiếu tướng không hề nhúc nhích lấy một chút!
"Chọn đi! Em muốn xuống dưới hay bây giờ chúng ta làm một chút? Dù sao thì cách âm cũng rất tốt, em có kêu rách cổ họng người bên ngoài cũng không nghe được đâu!"
"Anh tránh ra!"
"Không tránh! Nói! Em chọn cái nào?"
Thẩm thiếu tướng cuối cùng cũng tìm được cách trị tiểu tổ tông nhà mình rồi! Nếu khuyên nhủ nhỏ nhẹ hắn không muốn thì cứ cứng rắn dứt khoát càng có hiệu quả hơn!
"Em không muốn chọn!"
"Anh chọn giúp em! Chúng ta cứ làm cả đêm ở trên giường rồi tính sau nhé! Đã lâu rồi anh chưa thượng em ở đây nhỉ?! Lần trước chúng ta làm ở đây là khi nào thế?"
Nghe mấy lời thô bỉ của Thẩm thiếu tướng, Đường tiểu tổ tông quyết định dùng bạo lực với thiếu tướng nhà mình! Bắt lấy cánh tay của Thẩm thiếu tướng, nhéo!!!
"Anh không thể dùng từ văn minh một chút được à? Vậy thì để ông đây dạy lại cho anh nhé!"
Nhéo xong cánh tay của Thẩm thiếu tướng mà Đường tiểu tổ tông vẫn không hết giận, Đường Mộ trực tiếp kéo lấy lỗ tai của Thẩm thiếu tướng.
"Buông tay! Buông tay! Tiểu tổ tông! Đau... Đau..."
Thẩm Lãng vỗ vỗ bàn tay đang nắm lỗ tai của mình, đau lắm đó biết không!
"Bây giờ anh có dùng từ văn minh không?"
Đường Mộ ác độc vừa nắm vừa nhéo tai Thẩm Lãng, không nghe được lời mình muốn nghe sẽ không buông tay!
"Có! Có! Tiểu tổ tông! Em buông tay ra trước đã! Tai anh sắp rớt xuống đất tới nơi rồi!"
Tiểu tổ tông này còn không thừa nhận hắn là tiểu tức phụ sao? Là đàn ông ai lại nắm tai nam nhân của mình như thế?!
Đường Mộ cười lạnh buông tay.
Thẩm Lãng xoa xoa lỗ tai, trừng mắt liếc nhìn tiểu tổ tông một cái, hắn sao lại tìm được một tiểu tổ tông hung hăn như cọp mẹ thế này!
"Cút sang một bên! Em muốn đi ngủ!"
Đưa tay đẩy đẩy Thẩm Lãng, Đường Mộ xoay người túm chăn qua trùm kín người mình, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ tiếp.
Thẩm Lãng nhìn động tác khoa trương của Đường Mộ, y dùng tốc độ ánh sáng lấy chăn trên người Đường Mộ ra, không để cho Đường Mộ phản ứng lại, Thẩm Lãng đã đè Đường Mộ dưới thân.
Chờ tới khi Đường Mộ phản ứng lại thì đã không kịp, miệng đã bị người nào đó lấp kín! Sau đó hai người bắt đầu một mà cấm thiếu niên dưới 18 tuổi được xem!
"Thẩm Lãng đã lên gọi người cả nửa ngày rồi mà sao vẫn chưa thấy xuống nhỉ?!"
"Ông nội, ông đừng nhìn nữa, hai đứa nó sẽ không xuống đây đâu!"
Đường Ngạo lắc đầu, hai tên tiểu tử này ngừng dính nhau một chút là sẽ chết à? Kết hôn đã hơn một năm vậy mà tình cảm vẫn còn mặn nồng gớm!!!
"Sao con lại chắc là bọn nó không xuống?"
Đường lão gia tử tức giận đến mức râu cũng giật giật! Ông còn tưởng hôm nay được khoe ra thành viên mới của Đường gia chứ! Thế mà hai cái thằng nhãi này không chịu xuống, ông khoe cái lông gì nữa?!!!
"Ông nội! Ông hiểu mà!"
Đường Ngạo, Đường Qua, Đường Bắc trăm miệng một lời, kèm theo một ánh mắt ái muội cho lão gia tử nhà mình.
Thẩm lão gia tử và Đường lão gia tử hai người liếc mắt nhìn nhau! Hai cái đứa này!!!
Người Thẩm gia và Đường gia cũng trợn tròn mắt. Ayda, lại thế nữa rồi! Chuyện này mọi người đều hiểu, đều hiểu mà...
"Đường tiểu tứ đời này xem như hương diễm kích thích rồi!"
"Trời ạ! Với cái thể lực không giống người của đại ca, em cảm thấy như thế là hương diễm kích thích sao? Anh không thấy như thế là ác mộng sao?"
"Em là đương sự sao? Sao em lại biết nó không phải là ác mộng kích thích?"
"Haha! Chuyện này anh có dám đi hỏi đương sự không?"
"Không dám!"
"Đúng thế! Ai lại dám đi trêu chọc hai vị tổ tông khủng bố kia chứ!"
.
Vì vậy, trong đại thọ tám mươi tuổi của Đường gia lão gia tử,
Đường gia tứ thiếu gia như thường lệ vắng mặt...
Nam nhân thần bí của Đường tứ thiếu cũng vắng mặt...
Vị thiếu tướng trẻ tuổi xuất hiện trước bữa tiệc làm mọi người nhớ thương...
Có người nhớ thương con rể, cũng có người nhớ thương đối tượng "vừa gặp đã yêu" của mình....
--END--
Ten ten~ hoàn chính văn rồi nhe cả nhà, hẹn mọi người 3,4 tháng sau gì đó tui sẽ quay lại 😆😆😆
Phiên ngoại hứa hẹn sẽ có nhiều điều pất ngờ và hài hước (hình như dậy á)
Ahihiiiiiiiiiii