Đường Mộ trực tiếp ngủ cho tới khi xe của Thẩm Lãng chạy đến ký túc xá của Thẩm Lãng trong quân bộ tư lệnh tập đoàn quân C.
"Đừng làm ồn!"
Cảnh vệ viên vừa mới định lên tiếng, Thẩm Lãng trực tiếp đưa qua một ánh mắt, cảnh vệ viên lập tức câm miệng im tiếng.
Thẩm Lãng duỗi tay luồn qua chân Đường Mộ, nhẹ nhàng đem Đường Mộ bế xuống xe.
"Tới rồi sao?"
Mới vừa xuống xe, Đường Mộ cả kinh, buồn ngủ mông lung mở mắt liếc xung quanh một cái, lại nhắm lại.
"Tới rồi! Em ngủ đi. Tí nữa anh còn có hội nghị, có khả năng sẽ về muộn một chút. Anh sẽ cho tên này ở lại với em, có chuyện gì thì trực tiếp gọi hắn. Không được tự mình xuống đất có biết không? Bạch thúc nói, chân em vừa mới tốt lên, không thể thất bại trong gang tấc! Em cũng không muốn lại làm một lần giải phẫu nữa đi?"
Thẩm Lãng ôm Đường Mộ lên lầu, thanh âm nhỏ nhẹ, giống như là đang ru ngủ! Thẩm Lãng ôm một nam nhân một trăm cân lên lầu cũng không có một tí thở dốc nào.
"Ân..."
Đường Mộ dựa vào ngực Thẩm Lãng ngủ đến thơm ngọt! Có người này ở bên cạnh, hắn từ trước đến nay đều an tâm.
"Quân trưởng! Ký túc xá của ngài đã sửa sang lại sạch sẽ rồi ạ!"
Cảnh vệ viên đem theo xe lăn của Đường Mộ đuổi kịp Thẩm Lãng, đuổi tới trước mặt Thẩm Lãng mở cửa.
Buông xe lăn, cảnh vệ viên thức thời rời khỏi ký túc xá của Thẩm Lãng.
Đồng chí cảnh vệ viên vừa mới ra khỏi phòng, Thẩm Lãng đã kêu hắn lại:
"Thay tôi thông tri chính ủy, tham mưu trưởng cùng phó quân trưởng, mở họp!"
"Vâng!" Cảnh vệ viên đặng đặng chạy xuống lâu đi thông tri mấy đại đầu sỏ của tập đoàn quân C, lão đại đã trở lại! Mở họp!
Thẩm Lãng bế Đường Mộ vào phòng ngủ, trực tiếp lại giường xốc chăn lên, một tay đem chăn giũ ra, đem chăn trải tốt, mới đem Đường Mộ bế lên giường. Y phát hiện ra sinh hoạt của Đường Mộ là một sọt cổ quái. Đối với giường yêu cầu chính là một sọt! Hắn muốn mềm chăn mềm giường. Mùa hè còn không ngủ chiếu. Không quản cái gì chiếu trúc chiếu gì đó, hắn toàn bộ đều không ngủ! Hắn một năm bốn mùa chỉ ngủ chăn! Hắn nói ngủ chiếu đến nửa đêm hắn sẽ bị lạnh! Thế nào đều không ngủ này chiếu! Lại từ trong ngăn tủ phiên một giường chăn ra tới đắp lên người Đường Mộ.
"Nóng!"
Đường Mộ đá cái chăn trên người ra. Trời nóng như thế này mà bắt hắn đắp chăn?
"Đừng đá chăn! Tiểu tổ tông, anh mở điều hòa cho em, chờ một chút lập tức sẽ không nóng nữa! Đừng đá! Đừng đá!"
"Cái tên hỗn đản này! Hiện tại không phải là chưa có lạnh lên sao?" Đường Mộ nhắm hai mắt nửa tỉnh nửa ngủ! Nhưng là ý thức có chút rõ ràng!
"Lạnh! Lạnh! Em không thể bị cảm lạnh được! Bạch thúc nói em mà bị cảm lạnh sẽ ảnh hưởng đến quá trình trị liệu!"
"Lão tử nếu không bị cảm lạnh thì chính là bị anh che thành cảm mạo!"
"Thật sự lạnh! Ngủ đi! Ngủ đi!"
Không khí lạnh trong phòng bắt đầu chậm rãi lưu động, tay Đường Mộ ở bên ngoài chăn cũng cảm giác được. Vốn dĩ hắn đã buồn ngủ đến mông lung, không khí vừa dịu mát một chút, Đường Mộ cũng không lăn lộn nữa.
Nhìn Đường Mộ ngủ đến an an ổn ổn, Thẩm Lãng mới đứng dậy thay quân trang. Hai tháng, cái cảm giác này thật đúng là có chút quái quái!
Áo sơ mi màu xanh nhạt cộng với cà vạt tùng xanh lục. Nam nhân có đẹp trai hay không, mặc quân trang vào liền biết! Muốn nói tới soái ca quân trang, Thẩm Lãng nhất định là có tên trong danh sách những người mặc quân trang đẹp trai nhất tập đoàn quân C, hơn nữa nhất định là trong top đầu...
Đường Mộ tuy mê man nhưng mà hắn vẫn biết Thẩm Lãng ở trong phòng làm cái gì.
Đường Mộ cảm thấy Thẩm Lãng mặc quân trang vẫn là đẹp nhất! Cho dù hắn như vậy không thích quân nhân quân trang gì đó. Nhưng là hắn không thể phủ nhận, người nam nhân này trời sinh liền thích hợp với quân trang như vậy! Thẩm lão gia tử từng nói: Thẩm Lãng chính là trời sinh y ra để làm quân nhân!
"Anh đi đây! Em ngủ đi, có việc gì cứ kêu cảnh vệ viên là được!"
Thẩm Lãng thu thập xong, trước khi đi còn cúi người khẽ hôn lên trán Đường Mộ
"Quân trưởng! Tôi đã thông tri rồi ạ!" Cảnh vệ viên vừa mới lên lầu, liền thấy Thẩm Lãng đi xuống lầu.
"Ân! Cậu ở cách vách trông em ấy giúp tôi, có vấn đề gì thì gọi điện thoại cho tôi biết." Thẩm Lãng khẽ gật đầu, Thẩm đại quân trưởng thiết huyết đã trở lại!
"Vâng!"
Cảnh vệ viên nhìn người này vừa ly khai phu nhân liền lập tức biến trở về quân trưởng của tập đoàn quân C. Trong lòng hơi hơi sửng sốt! Quả nhiên là chỉ có phu nhân mới có đặc quyền ôn nhu a!
Thẩm Lãng bước xuống lâu, dáng người đĩnh bạt! Giỏi giang cường hãn! Chỉ là bóng dáng khiến cho người nhìn thôi đã thấy sợ! Y là Thiếu tướng quân trưởng trẻ tuổi nhất a!
(đĩnh bạt: cứng cỏi, hình dung cao siêu xuất chúng)
"Chào quân trưởng!"
"Chào quân trưởng!"
Dọc theo đường đi thấy Thẩm Lãng, binh lính đều hùng hùng củ củ khí phách hiên ngang lớn tiếng tiếp đón, dáng người thẳng tắp cúi chào Thẩm Lãng. Thẩm Lãng lễ phép mà không xa cách đáp lễ lại bọn họ.
"Chào quân trưởng!"
"Chào quân trưởng!"
"......"
Thẩm Lãng một đường hành đến văn phòng bộ tư lệnh, tay một chút cũng không có buông xuống.
"Quân trưởng! Cái tên lão nhân gia cậu cuối cùng cũng đã trở lại! Nếu cậu mà còn không tới người ta sẽ cho rằng tập đoàn quân C của chúng ta hiện tại quân trưởng là quải trống không!" Phó quân trưởng Lý Kiến Chí hai tháng không thấy quân trưởng, thật sự nhịn không được trong lòng kích động! Trực tiếp không muốn sống khản lên rồi!
"Thật tốt a! Cuối cùng cũng được nhìn thấy người sống!" Đỗ Trường Phong cũng nhịn không được cảm thán một câu.
"Đương gia nhân của chúng ta cuối cùng đã trở lại!" La Khi Vinh cũng nhịn không được mà lắc đầu.
Từ khi Thẩm Lãng kết hôn đến bây giờ cũng được bốn năm tháng rồi, thời gian mà Thẩm đại quân trưởng ở bộ đội thật sự có thể đếm được trên đầu ngón tay a! Thời gian nghỉ kết hôn một tháng! Thẩm gia lão thái thái mất một cái y lại nghỉ nhiều hơn hai tuần, lại chính là nghỉ hai tháng! Mấy tháng này của y xem như đem phép từ khi y tham gia quân ngũ đến nay mười mấy năm nên dùng đều dùng hết!
Quân bộ tư lệnh mấy người đầu sỏ thì oán giận, phía dưới còn có mấy người sư trưởng gì đó, nhưng không có ai có lá gan trêu chọc thiết huyết đại quân trưởng này. Lại không phải chính mình sống quá an nhàn! Đi trêu chọc hắn? Vẫn là thôi đi!
"Không đùa nữa, thương thế của phu nhân sao rồi?" Tham mưu trưởng chính sắc hỏi.
Thẩm Lãng nhìn nhìn thời gian: "Các người còn ba phút có thể nói chuyện phiếm! Tiếp tục! Phu nhân nhà tôi không có việc gì, chỉ là còn cần phục hồi!"
Thẩm Lãng cũng biết trong khoảng thời gian này y không có ở đây cũng dày vò bọn họ không ít. Khó được hào phóng cho bọn họ nói chuyện riêng trước khi hội nghị bắt đầu.
"Tôi cũng muốn hỏi, vết thương của phu nhân thật không có gì đi? Bệnh viện cũng không cho phép thăm hỏi, có thể thăm hỏi chúng tôi lại không có thời gian!"
Bệnh viện trừ bỏ người nhà, không cho phép người khác tới thăm hỏi, lần đó tham mưu trưởng là bởi vì tình huống đặc thù, mới có thể phá lệ. Sau lại có thể thăm hỏi, trong quân quân vụ lại bận đến mức không ngóc đầu lên được, cho nên trong quân khu không có ai thăm hỏi bệnh tình của Đường Mộ, làm cho bọn họ rất là băn khoăn.
"Không có việc gì! Không cần để ở trong lòng, vị kia nhà tôi thật sự là không có việc gì!" Thẩm Lãng vẫy vẫy tay không để ý lắm.
"Không có việc gì thì tốt! Không có việc gì thì tốt!"
"Quân trưởng! Phu nhân như thế nào lại bị sự cố giao thông?" Bọn họ đều biết quân trưởng phu nhân bị tai nạn giao thông, nhưng tình huống cụ thể như thế nào cũng không rõ ràng lắm.
"Đã đến giờ! Thời gian nói chuyện phiếm kết thúc! Hiện tại mở họp!" Thẩm Lãng dương dương thủ đoạn, tỏ vẻ chuyện tư chấm dứt, hiện tại nên thảo luận chính sự.
Ai sáng suốt đều biết quân trưởng đại nhân không muốn đàm luận vấn đề này! Cũng liền ngượng ngùng mà nuốt lời hỏi thăm xuống bụng.
"Được rồi! Hiện tại chúng ta chính thức bắt đầu hội nghị, đầu tiên vẫn là tổng kết một chút..." Thẩm Lãng mỉm cười, liền nghiêm túc chủ trì hội nghị.
......
Hội nghị bắt đầu từ hai giờ chiều kéo dài đến tám giờ tối mới tan họp.
"Được rồi! Tổng kết hội nghị quý trước kết thúc, bộ trang bị, các cậu cùng nhà xưởng Đường gia thảo luận nói trước một chút, có vấn đề gì thì kịp thời báo cho tôi!"
"Vâng! Quân trưởng!" Bộ trưởng bộ trang bị gật gật đầu.
"Tốt! Tan họp! Các cậu có thể đi liên hoan được rồi!" Thẩm Lãng trực tiếp đứng dậy hướng cửa phòng họp đi ra, bước đi có chút vội vàng.
"Quân trưởng đây là muốn đi chỗ nào a?" Sư trưởng sư đoàn 126 lần đầu tiên thấy Thẩm Lãng có bộ dáng vội vã như vậy, rất là buồn bực!
"Hắc! Huynh đệ, mới tới không hiểu đi?" Sư trưởng sư đoàn T nhìn cái vẻ mặt mờ mịt của chiến hữu, cười hỏi.
"Không hiểu!"
"Quân trưởng đây là đi tìm tức phụ nhi a! Đi thôi! Chúng ta đi nhà ăn chờ! Vận khí không tồi, cậu lần đầu tiên tới liền nhìn thấy phu nhân trong truyền thuyết của chúng ta!"
"Quân trưởng phu nhân?!" Người kia kỳ thực chưa thấy qua nhưng cũng nghe nói qua phu nhân của Thẩm quân trưởng này là một nam nhân liền hú lên quái dị!
"Bằng không cậu cho rằng chúng tôi đang nói ai?" Huynh đệ này đầu óc như thế nào lại chậm như thế a?
"Chính là quân trưởng phu nhân kia sao?!"
"Bằng không cậu cho rằng chúng ta nơi này còn có mấy người phu nhân nữa?"
Quân trưởng thiết huyết của bọn họ với phu nhân là nhất kiến chung tình đó! Nếu như quân trưởng dám có một tức phụ nhi chui ra nữa, tám phần liền chết không toàn thây!
"Chính là cái người phu nhân kia được xưng tay súng thiện xạ có thể bắn trúng 172 bia bắn không người có thể phá của tập đoàn quân C ấy ư?!"
Nam nhân nghiêm trang vươn tay nắm lấy tay của đồng chí bên cạnh: "Đúng vậy! Chúc mừng cậu đã đáp đúng! Người đó chính là phu nhân của chúng ta! Nam tức phụ nhi độc nhất vô nhị của quân trưởng nhà chúng ta!"