Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 144




“Ca?! Anh sao lại như vậy!”
Thẩm Ly không thể tin được trừng mắt nhìn Thẩm Lãng, cô hướng đến đều là duy trì quan điểm của lão đại mình, cư nhiên buông ra lời ngoan tuyệt như vậy!
“Vậy em cảm thấy em có như vậy sao? Anh mới kết hôn bốn tháng, em đã ở đây gây rối giảng giải với anh thoát khỏi hôn nhân. Nói trắng ra là khuyên anh ly hôn, phá hủy hôn nhân mỹ mãn của anh, em nói anh nên báo đáp lại em như thế nào đây?”
Sinh hoạt của y vừa mới tiến triển, hạnh phúc mỹ mãn, một lần hai lượt đến gây cản trở cho y! Có chuyện như vậy sao?
“Em nói đùa với anh thôi! Anh nếu bỏ được ly hôn với đại tẩu, em đây ngày mai sẽ đi kết hôn! Đừng nổi nóng nha! Đại ca! Em thật là nói đùa với anh thôi!”
Thẩm Ly vừa thấy chỉ biết chính mình giẫm phải địa lôi. Vội vàng xin tha! Thiếu tướng này nếu phát hỏa, thân thể đơn bạc này của cô chịu không nổi y khủng bố trả thù!
Cô thật không có ý nghĩ khác, chỉ là đùa giỡn với y một chút! Kỳ thật cho đến giờ cô cũng chưa thể hoàn toàn thừa nhận thiếu tướng quân trưởng trẻ tuổi khiến cho người Thẩm gia kiêu ngạo này, là một người đồng tính đâu! Không phải cô kỳ thị đồng tính luyến ái, cũng không phải cô cảm thấy lão đại nhà mình tìm người không tốt, cô chỉ là hiếu kỳ, cái người này sống ba mươi mấy mùa xuân đều thủ vững trận địa, sao nói yêu liền yêu, nói kết hôn thì kết hôn! Thẩm Lãng là người ổn trọng thành thục nhất trong đám đồng lứa Thẩm gia, làm việc gì cũng suy nghĩ chu toàn, có kế hoạch rõ ràng, hơn nữa là loại người có cái gì nói cái đó, nhưng chỉ có duy nhất chuyện này y giấu diếm người trong nhà mười mấy năm! Muốn cái gì thì làm cái đó! Nghe Thẩm Tiêu nói chuyện kết hôn này còn là vì bà nội mà đột nhiên quyết định! Không lên tiếng thì thôi vừa lên tiếng thì chấn động a!
“Có người đùa giỡn như em sao? Anh chính là đại ca của em đó!” Thẩm Lãng lành lạnh nhíu mày.
“Em biết! Em biết! Đại ca của em ơi! Anh không cần lòng dạ nhỏ nhen như vậy có được không?” Lớn như vậy, có thể đùa giỡn y thật là trăm năm khó gặp! Có thể thấy được vận khí của cô không tốt, vừa đùa giỡn thì trực tiếp nhổ phải râu hùm!
“Anh lòng dạ nhỏ nhen? Thẩm Ly a, năm nay em cứ chờ kết hôn đi!”
Y lòng dạ nhỏ nhen a, vậy thì tốt rồi hảo hảo hưởng thụ một chút lòng dạ nhỏ nhen của y đi! Y tuyệt không keo kiệt! Tuyệt đối không! Xem ra còn có người không biết bây giờ nghịch lân duy nhất uy hiếp y là cái gì! Vừa lúc, để cho cô nhớ kỹ, xem cô sau này có nhớ cái gì có thể nói cái gì không thể nói hay không!
“Em nhận sai! Ca! Em thật sự nhận sai! Em không nghĩ tới bảo anh ly hôn với đại tẩu! Em chỉ là nói chính mình không muốn kết hôn, anh không ủy khuất! Không ràng buộc! Sinh hoạt giống như chấm mật đường! Không cần giải thoát, mỹ mãn như vậy a! Ca! Em thật là nói đùa! Cầu xin anh đó! Chúng ta đừng ép buộc vậy a! Anh để em kết hôn không phải là hại người khác sao? Em như vậy kết hôn không làm cho người ta trong nhà ép buộc đến gà bay chó sủa chính là vạn hạnh! Ai cũng không muốn lấy ác nữ như em về nhà đâu! Cầu xin anh! Lão đại thân ái của em ơi, chúng ta thương lượng một chút có được không? Chuyện này không thể xúc động! Anh cũng không muốn em hôm nay kết hôn, ngày mai đã bị người ta đuổi ra khỏi nhà đi! Vậy thể diện của Thẩm gia còn không phải bị em phá hủy không còn chút nào a! Cho nên ca, vì Thẩm gia của chúng ta, vì tất cả mọi người đều có thể trải qua những ngày tháng không phiền muộn, kết hôn thì miễn đi?”
Thẩm Ly đeo lên cánh tay của Thẩm Lãng dùng sức lắc. Bị lời nói của Thẩm Lãng làm cho sợ thiếu chút nữa hồn phi phách tán!
Thần a! Muốn hỏi cô rốt cuộc sợ cái gì, đại khái trừ bỏ Thẩm Tiêu, thì chính là lão đại không hay nổi bão vừa nổi bão là có thể làm cho cô sợ tới mức có thể lăn bao xa thì lăn bấy xa này rồi!
Tính cách của Thẩm Lãng cái gì cũng tốt, nhưng điều kiện tiên quyết là y không có nổi giận. Một khi chạm phải điểm mấu chốt của y, vậy ngượng ngùng, Đường Mộ thì cô không biết sao, cô chỉ biết Thẩm gia hiện tại không có một người dám trêu chọc y lúc y nổi trận lôi đình!
Cô đã tận mắt chứng kiến đại ca trong cơn thịnh nộ một quyền đánh ngã người ta, sau đó lại nghe nói cái người bị đánh đó nằm trong bệnh viện nửa tháng. Biết là người Thẩm gia đánh, người ta chỉ có buồn bực đem họa này nuốt vào!
Cho nên cô biết người ca này một câu nói hai lần sẽ không phải là nói đùa! Y là nghiêm túc! Một khi y nghiêm túc chuyện gì, y nhất định sẽ làm đến cùng! Y nói để cho cô gả đi trong vòng năm nay, nhất định sẽ không để cho cô một tháng còn kêu độc thân!
“Em như vậy tìm người càng ác thế nào cũng có biện pháp, du côn lưu manh gì đó, không cha không mẹ em thích gây sức ép thế nào đều có thể! Về phần mặt mũi kia càng không là gì, Thẩm gia hướng tới không phải là thể diện hão gì đó, anh tin tưởng nhị thúc cũng không để ý.” Thẩm Lãng thăng trầm không sợ hãi quét lấy thứ mình muốn, giống như nói thời tiết ngày mai thật tốt
“Thẩm Lãng! Em chính là thân muội của anh a! Không cha không mẹ cũng tính, anh cư nhiên gả em cho du côn lưu manh?!”
Thẩm Ly hai tay trực tiếp bóp cổ Thẩm Lãng, hận không thể bóp chết y cho rồi! Cô lớn như vậy chưa từng thấy người nào như vậy!
“Không có gì không tốt a! Em như vậy gã cho du côn lưu manh cũng không tệ.” Thẩm Lãng một chút cũng không thèm để ý y đã muốn làm cho Thẩm Ly có xúc động làm thịt y hả giận.
“Thẩm Lãng! Kỳ thật em là Thẩm gia nhặt về đi! Các người như thế nào có thể đối với em như vậy? Ba ba cũng vậy, Thẩm Tiêu cũng vậy, hiện tại ngay cả anh cũng đối với em như vậy? Em không phải là không muốn kết hôn thôi sao? Chuyện này đụng chạm đến ai?” Thẩm Ly trừng mắt, ngọn lửa trong ngực đã muốn bùng cháy lên.
Thẩm Lãng buông xe mua sắm ra, túm lấy hai cánh tay của Thẩm Ly: “Không đụng chạm ai, vậy anh kết hôn đụng chạm đến em hay sao? Thẩm Ly, em có biết hay không, anh dùng bao nhiêu tâm huyết mới lấy được đại tẩu em về? Em hiện tại chính là đang trắng trợn lấy đao cứa vào nghịch lân của anh, đặc biệt trải qua sự kiện lần này, em ấy chính là mệnh căn của anh, cái gì cũng có thể nói, duy độc nhất em ấy là không thể động vào, nhớ kỹ chứ?”
Thẩm Ly nhìn thần thái Thẩm Lãng hết sức xa lạ, ngây ngốc gật đầu.
Cô nhớ kỹ! Về sao chọc Diêm Vương gia cũng không dám chọc vào nghịch lân của đại ca khủng bố này!
“Em cũng không còn nhỏ, muốn kết hôn hay không là chuyện của bản thân em, anh không nói vào, cũng không phát biểu ý kiến, nhưng anh khuyên em nếu thật sự không muốn kết hôn, vẫn là tìm nhị thúc câu thông một chút thì tốt hơn. Em cứ như vậy cả ngày không ở nhà, cũng không có câu lời chắc chắn, nhị thúc không truy em thì truy ai?”
Thẩm Lãng nhìn nha đầu từ nhỏ đã đi theo sau y gọi ca ca, bây giờ thật sự đã trưởng thành, từ lúc y vào quân đội đến giờ thời gian gặp bọn họ rất ít, tựa như nháy mắt, nha đầu ngây ngô này đã trưởng thành cô gái xinh đẹp. Cô có tư tưởng của chính mình, có chủ kiến của mình, cô không muốn kết hôn bởi vì tâm của cô quá lớn, không muốn vì một người một vùng phong cảnh mà buông bỏ cả thế giới. Vừa lúc tương phản với y, y đã nghĩ vì người nọ buông tha cho phong cảnh toàn thế giới!
“Em biết rồi, em sẽ nói rõ ràng với ba ba, bất quá em cũng không thể tìm anh mượn một thân áo giáp a?” Cô muốn võ trang hạng nặng nói chuyện với ba cô.
“Thế nào? Sợ bị oanh tạc thương tích đầy mình?”
“Đó là chắc chắn, ba em nếu dễ nói chuyện giống như đại bá, em còn cần phải chạy nơi nơi không ở nhà?”
“Lấy cớ! nhị thúc ở trú địa một năm cũng khó lắm trở về một chuyến, em cho là anh ngốc lắm sao?”
“Anh không ngốc, vậy anh nhìn xem vì sao cô gái kia cứ nhìn anh mãi vậy? Có phải là tình nhân cũ của anh hay không?” Thẩm Ly liếc mắt nhìn cô gái ánh mắt vẫn nhìn không chớp mắt nam nhân đứng bên cạnh cô, cảm giác giống như mũi nhọn ở sau lưng vậy!
Thẩm Lãng sửng sốt nhìn theo tầm mắt của Thẩm Ly quả nhiên thấy một cô gái gắt gao nhìn y, kỳ thật ánh mắt như vậy đã không gọi là nhìn nữa, mà dùng trừng thì càng chuẩn xác hơn.
Thẩm Lãng vừa thấy tức khắc đầu lớn như đấu.
Đây đúng là âm hồn bất tán! Cô ta rốt cuộc muốn làm cái gì?
“Ai, ca, đó là ai a? Thật là tình nhân của anh sao?”
Nhìn thấy vẻ mặt thảng thốt của Thẩm Lãng, Thẩm Ly cảm thấy cô gái này nhất định là quen biết hảo nam nhân nhà cô. Không phải cô tự kỷ, nam nhân Thẩm gia mặc kệ đi đến đâu đều không kém cỏi.
“Tình nhân ái nhân của anh đều là tẩu em.” Thẩm Lãng liếc Thẩm Ly một cái, nói lời này đủ để chứng minh nha đầu kia không phải Thẩm gia nhặt về! Bởi vì Thẩm Nhất gặp người này cũng từng nói qua lời này!
“Nga! Như vậy a? Đó là tương tư đơn phương a? Đại ca, anh nói anh rốt cuộc phá vỡ trái tim của bao nhiêu người a?”
Thẩm lãng cũng không quan tâm, tự mình quét hàng hóa, bảo bối ngật đáp trong nhà còn đang ngủ, y phải nhanh một chút trở về, cũng 5 giờ rồi, còn phải về nấu cơm cho Mộ, càng không thể chậm trễ, buổi trưa hắn cũng không ăn cái gì, cơm dinh dưỡng đơn giản trong bệnh viện hắn không thích, một tháng này đều ăn không ngon miệng, nhìn thấy y đau lòng muốn chết!
“Ai! Lão đại, cô ta đi về phía chúng ta.” Thẩm Ly đánh đánh vai Thẩm Lãng, cho đến khi cô gái đi đến cách bọn họ không xa.
“Giúp anh lấy đồ, đầy đủ rồi thì trở về nhà, tẩu em lúc này chắc là sắp thức dậy, em ấy hiện tại đi đứng không tiện.”
Vừa nói tốc độ trên tay Thẩm Lãng càng lúc càng nhanh, y đã đi ra ngoài một lúc, tiểu tổ tông kia nếu tỉnh ngủ muốn đi WC thì làm sao bây giờ?
“Nhưng mà, cô ta thật sự đi tới đây.”
Thấy người kia ngày càng tới gần, Thẩm Ly trực tiếp tới gần bên tai Thẩm Lãng nói thầm. Bộ dáng kia ở trong mắt người bên ngoài nói không nên lời thân mật ái muội, kỳ thật bọn họ mới trước đây quen đùa giỡn, cũng không cảm thấy đây có gì không ổn.
“Em có thời gian nhìn cô ta, hảo hảo giúp anh lấy đồ đi! Đợi chút nữa đi mua một con cá về nấu canh cá.” Thẩm Lãng căn bản là coi người kia là trong suốt. Y hiện tại nhìn thấy nữ nhân này, y còn có một loại xúc động muốn diệt cô ta!
“Được a! Cá gì? Thạch ban ngư sao?”
“Ngốc! Muốn nấu canh thì cá liên hoặc là có trích là tốt nhất!”
Thẩm Lãng nhìn muội muội thường thức gì cũng không có này, không biết tương lai cô nếu thật sự kết hôn, nên làm cái gì bây giờ a?
“Như vậy a? Cái này cũng có chú ý? Được rồi! Vậy muốn cá gì? Cá trích sao?” Thẩm Ly vừa nghe trực tiếp xua tay, cô không biết gì cả.
“Cá liên đi! Hiệu quả tốt cho bệnh nhân khôi phục thương.”
“Nguyên lai cô ấy cũng là kẻ ngốc chẳng hay biết gì!” Giọng nói nữ nhân trào phúng phá vỡ hai huynh muội đang thảo luận nấu canh cá gì.