Phu Nhân, Phó Gia Ngạo Kiều Hôm Nay Không Giả Bệnh

Chương 17: Chờ Anh Trở Về






Vừa dứt lời, A Phong ấp úng mà nói không nên lời một chữ cũng không, thời gian qua trôi qua vài giây, cậu ấy mới thấp giọng nói:
"Là Thất ca, anh ấy hỏi chị ngày mai có tới trường học hay không?"
Nghe vậy, Lương Dĩ Chanh hướng cậu gật gật đầu, "Nói cho cậu ta, đọc nhiều sách một chút, đừng suốt ngày làm nhiều việc không đâu này, ngày mai liền thấy tôi tại trường học, tạm biệt~"
Nói xong, cô cũng không có chờ đợi A Phong hồi phục, liền trực tiếp cất bước xách theo đồ vật rời đi khỏi trung tâm.

Nhưng mà A Phong nghe được cô trả lời, vội vàng hưng phấn mà lại nhanh chóng gọi điện thoại cho Cố Thất Lâm.

Liền báo cho anh ta biết Lương Dĩ Chanh ngày mai sẽ đúng giờ sẽ tới trường học, đối phương cũng chờ mong đã lâu liền đáp một câu:
"Tốt, giữ nguyên kế hoạch kia mà tiến hành.


"

Mà bên kia, Phó Cẩn Tập trở lại văn phòng chính mình một lúc lâu, anh liền bắt đầu không ngừng tìm đọc tư liệu của Lương Dĩ Chanh.

Loại hành động này điên cuồng đến chính anh cũng không rõ ràng lắm, anh rốt cuộc đang làm cái gì.

Đúng lúc này, di động của anh đột nhiên "Ong ong" vang lên, mặt trên biểu hiện đúng là Mạc Phong gọi đến.

Anh cầm lấy điện thoại, ấn xuống tiếp nhận cuộc gọi, không đợi đối phương kịp nói ra bất luận điều gì, anh liền dẫn đầu đã mở miệng:
"Mạc Phong, vừa đúng lúc, cậu giúp tôi điều tra một sự việc, ba năm trước đây Lương Dĩ Chanh rốt cuộc thích nam nhân là ai?"
Nghe vậy, Mạc Phong bỗng nhiên cả kinh, cậu chỉ cảm thấy đầu của chính mình giờ này khắc này đều muốn nổ mạnh, cư nhiên vị này gia còn như thế bình tĩnh, thanh âm cậu chứa vài phần bất đắc dĩ.

"Phó thiếu, ngài vừa mới không tới điểm hẹn gặp Cao tổng, là bởi vì Lương tiểu thư sao? Ngài không phải đối cô ấy không có hứng thú sao,
Huống chi, ngài là không biết Cao tổng hôm nay đã phát bao lớn hỏa, ông ta thực sự tức giận, ông ta còn nói Phó lão năm đó đều phải nể ông ta ba phần, tóm lại, nói đến thật khó nghe.

"
Nghe vậy, Phó Cẩn Tập sắc mặt cũng không một tia dao động, anh nhàn nhạt mà nhướng mày, đáp:.

Truyện Điền Văn
"Nga, ông nội cùng ông ta rất quen thuộc, nhưng là tôi cùng ông ta rất quen thuộc sao? Ông ta chắc cũng biết, thân thể tôi luôn luôn không tốt, tham gia không được loại hẹn này, để cậu đi đã đủ cho ông ta mặt mũi rồi.


"
"Chính là!.

" Mạc Phong nói còn chưa dứt lời.

Phó Cẩn Tập lại một lần mở miệng đánh gãy lời cậu định nói: "Được rồi, cậu nhanh trở về đi, còn có nhiệm vụ muốn giao cho cậu đấy.

"
Nói xong, anh liền đem điện thoại trực tiếp tắt máy.

Hãy đọc tại trang chính trên [email protected]
Mà bên kia đầu dây Mạc Phong thấp giọng thở dài một hơi, "Thật là tùy hứng, còn nói đối với Lương tiểu thư không có hứng thú, tôi xem nha, ngày hôm nay hồn đều bị cô ấy câu đi rồi.

"
Rơi vào đường cùng, cậu đành phải ủ rũ cụp đuôi lái xe trở về Phó thị tập đoàn.

Thời gian một buổi chiều này, công tác trong công ty cơ hồ đều vứt tới một bên, lặng lẽ đem chuyện Lương Dĩ Chanh trong lòng chứa nam nhân nào? Trong ngoài đều tra xét một lần.

Chẳng qua, bên người cô bằng hữu nam giới xác thật rất nhiều, này trong một chốc lát, căn bản tra không ra cái nguyên cớ gì.

Thời gian lặng yên trôi đi, lúc về đến nhà lúc này cũng là buổi chiều rồi, mà một buổi chiều cũng không có nhàn rỗi, cô như cũ ở bếp nghiên cứu thực đơn.


Cô suy nghĩ, ít nhất chờ anh trở về, cô có thể làm một chén mì cà chua trứng liền cũng tốt nha.

Chính là cô bận rộn một buổi chiều, mà  vẫn thất bại không dứt, mắt thấy phòng bếp sạch sẽ ngăn nắp lại một lần nữa bị cô làm dơ.

Cô liền từ bỏ ý định nấu cơm, chỉ là trước khi Phó Cẩn Tập trở về liền một lần nữa lại quét tước lại nhà ở.

Cứ như vậy, cô ngồi ở trong nhà ăn nhìn bên ngoài không trung dần dần biến tối, vào đông đêm tối tựa hồ so ngày thường tiến đến sớm hơn một chút.

Cô một bàn tay nâng má, một cái tay khác nhẹ gõ mặt bàn, nguyên lai chờ đợi một người là tư vị gian nan như thế.

Bất tri bất giác, cô liền ghé vào trên bàn ăn nặng nề mà chìm vào ngủ.

Lịch đăng chính thức đến rồi đây~~:
Thứ 2 đến thứ 6: 1 chương
Thứ 7 và CN: 2 chương.