Phù Diêu

Chương 744: Biến hóa (1)




Phản ứng của Hàn Hạo là do quan tâm bị loạn, còn có một điểm là sau khi đài truyền hình thị xã đưa tin lên, Hàn Hạo cũng đã có phán đoán theo hướng này.

Phản ứng này rất bình thường, làm chính trị nhiều năm, Hàn Hạo cũng đoán định được không ít.

Vương Quốc Hoa nói làm Hàn Hạo thoáng yên tâm. Đợi đối phương đi, hắn không còn tâm trạng đứng nhìn ra ngoài cửa sổ nữa. Trời đã hết tuyết, tuyết cũng nhanh chóng được dọn đi.

Ngày hạng mục điện phân nhôm khởi công, Vương Quốc Hoa không có mặt vì hắn muốn dẫn một tổ đến sân bay. Máy bay bay hơn ba tiếng rồi an toàn hạ cánh xuống sân bay Việt CHâu. Vương Quốc Hoa tính một chút, mình đã rời khỏi tỉnh Nam Thiên hơn năm.

Tổ của Vương Quốc Hoa có mười một người kể cả hắn. Mười vị khác đều là cán bộ cấp phó giám đốc sở điều từ các thị xã khác tới, những người này có phụ trách quản lý kinh tế hay không thì Vương Quốc Hoa không biết. Hắn chỉ thấy mấy tên này không quá hăng hái. Lúc xuống máy bay, Vương Quốc Hoa nghe thấy tên phó thị trưởng Quận Bắ - Quách Dụ Hoa than oán với phó thị trưởng Tân Thành – Hoàng Thăng ở bên.

- Đen đủi quá, không được đi cùng tổ với chủ tịch Diêu. Anh nói xem tỉnh Nam Thiên đâu thể tiếp đón chúng ta với quy cách cao được.

- Cái này ai biết được, bình thường mà nói một phó trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh đến là tốt lắm rồi.

Hoàng Thăng cũng không vui mấy, phải nói cán bộ được đưa đi khảo sát vào lúc này ai mà vui được. Tân bí thư mới đến, ai biết sau khi về có bị điều chỉnh hay không cơ chứ?

Vương Quốc Hoa có thể hiểu tâm trạng của Quách Dụ Hoa. Bộ máy Quận Bắc đương nhiên sẽ bị tỉnh điều chỉnh, Quách Khánh Hạo đã điểm danh phê bình cơ mà. Vào lúc này Quách Dụ Hoa bị vứt đi theo đoàn khảo sát, ả oán giận cũng là bình thường.

Vương Quốc Hoa là người đầu tiên đi ra khỏi máy bay, hắn nhìn đằng trước rồi vô thức dừng lại. Một xe buýt đỗ ở đằng trước, trước xe còn treo băng rôn “Chào mừng tỉnh Đông Hải đến trao đổi kinh tế” Không lầm đó chứ? Vương Quốc Hoa bước nhanh xuống, Hoàng Thăng đi ngay sau Vương Quốc Hoa cũng dừng lại, Quách Dụ Hoa đẩy y mấy lần y mới đi xuống.

Đứng ở cạnh cầu thang xuống chính là Cao Nguyên, y giơ hai tay ra nhiệt tình nói.

- Huynh đệ, chào mừng đã về.

- Lão Cao, sao anh lại tới?

Vương Quốc Hoa có chút bất ngờ, Cao Nguyên cười giải thích.

- Tôi bây giờ là phó bí thư đảng ủy kiêm phó tổng giám đốc tập đoàn hàng không tỉnh, tôi không đến thì ai tới nữa. Ha ha, còn không chỉ có mình tôi đâu, lát là cậu sẽ biết thế nào là về quê mẹ.

Những người còn lại đi xuống rất tự giác đứng sau Vương Quốc Hoa, Cao Nguyên không có ý chào hỏi người khác mà sai hai cô em mặc đồng phục xinh đẹp chỉ bảo một đám thanh niên cầm hành lý dẫn mọi người lên xe. Cao Nguyên và Vương Quốc Hoa đang đi tới xe thì một xe Audi chạy tới.

Vương Quốc Hoa nở nụ cười, là Ngôn Lễ Hiếu.

- Tốt tốt, Quốc Hoa, phong thái vẫn như trước.

Ngôn Lễ Hiếu vừa dứt câu, Cao Nguyên đã nói.

- Nói gì vậy hả, với năng lực của Vương Quốc Hoa thì đương nhiên là áo gấm hồi hương rồi.

- Đúng rồi Quốc Hoa, trưởng ban thư ký cũng đến nhưng đang tắc đường, sẽ đến ngay.

Ngôn Lễ Hiếu và Cao Nguyên đến trước, Thượng Quan Thiên Phúc có thể xuất hiện đã là rất nể mặt Vương Quốc Hoa, y không cần đến chờ.

- Trưởng ban thư ký Thượng Quan ư? Y sao lại đến nhỉ?

Vương Quốc Hoa có chút khó hiểu, Cao Nguyên xua tay nói.

- Là sếp Hứa an bài thì y mới chịu đó.

- Đúng rồi Quốc Hoa, có việc này cậu có thể không biết, lúc trước cậu phải đi là do người lo Hứa, Sở hợp tác.

Ngôn Lễ Hiếu nhỏ giọng nói làm Vương Quốc Hoa khá giật mình.

Ba người đang nói chuyện lại có người ở trên xe bus gọi vọng xuống.

- Sao còn không lên xe, chờ gì vậy hả?

Vương Quốc Hoa xoay người về nói chuyện với phó tổ trưởng cũng là phó thị trưởng thành phố Tân Thành - Hoàng Thăng. Hắn cũng là cấp giám đốc sở nhưng không thể so được với người làm bí thư thị ủy như Vương Quốc Hoa.

- Lão Hoàng, anh nói với mọi người chú ý hình tượng và kiên nhẫn, trưởng ban thư ký tỉnh ủy tỉnh Nam Thiên sẽ tới.

Vương Quốc Hoa nói xong xoay người đi, Hoàng Thăng nghe xong không ngừng đảo mắt, ngay cả Quách Dụ Hoa bên cạnh hắn cũng trợn tròn mắt.

- Yên lặng, lãnh đạo tỉnh ủy tỉnh Nam Thiên lập tức sẽ đến, đừng làm mất thể diện tỉnh ta.

Hoàng Thăng phản ứng rất nhanh, quay đầu lại lớn tiếng nói, tất cả đều yên tĩnh.

Rất tự giác lãnh đạo đứng trước, thư ký đứng sau. Nếu một thường vụ tỉnh ủy tỉnh Nam Thiên đến thì về nói chuyện cũng rất có thể diện.

Hai xe Audi chạy tới, dừng trước là xe của trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh – Trác Quốc Khánh, xe sau là của Thượng Quan Thiên Phúc.

Vương Quốc Hoa đi lên bắt chặt tay Thượng Quan Thiên Phúc.

- Cảm ơn trưởng ban thư ký bận rộn mà vẫn đến gặp các đồng chí.

- Bí thư Hứa rất coi trọng cuộc trao đổi lần này, bảo tôi thay mặt ngài đến một chuyến.

Thượng Quan Thiên Phúc nói rõ ý đồ, trong lời nói còn có ý cậu còn chưa đủ tư cách để tôi tự tới, đây là do bí thư Hứa coi trọng cậu.

Đến lượt Trác Quốc Khánh, y tươi cười nói:

- Quốc Hoa vất vả rồi, chủ tịch tỉnh Đoạn biết cậu dẫn đoàn về nhà nên tự mình quan tâm công tác tiếp đón, chỉ thị nhất định phải để các đồng chí Đông Hải có cảm giác như ở nhà. Chủ tịch tỉnh còn cố ý nhắc đến cậu, nói cậu rời khỏi là tổn thất lớn cho chiến tuyến kinh tế của tỉnh ta.

Vương Quốc Hoa không dám nhận, hắn vội vàng nói.

- Chủ tịch tỉnh nói quá lời rồi.

Thư Đồng Khánh trầm giọng thở dài nói.

- Đến quận Hồng Sam là cậu sẽ biết, Nam Bình sắp điên mất rồi.

Sao lại nói về quận Hồng Sam như vậy? Vương Quốc Hoa theo bản năng hỏi một câu.

- Không phải là có vấn đề gì đó chứ?

Trác Quốc Khánh cười khổ nói.

- Lát rồi nói, đi chào các đồng chí khác đã.

Việc này bây giờ không còn quan hệ mấy với Vương Quốc Hoa nên hắn cũng không suy nghĩ nhiều.

Hai vị trưởng ban thư ký bắt tay từng người, ngay cả mấy tên thư ký cũng bắt tay, sau đó tự lên xe mình.

Hai người này đều không mời Vương Quốc Hoa lên xe, Vương Quốc Hoa lên xe của Ngôn Lễ Hiếu, Cao Nguyên cũng chen vào trong xe.

- Đúng rồi, vừa nãy trưởng ban thư ký Trác nói là có ý gì vậy?

Vương Quốc Hoa hỏi, Ngôn Lễ Hiếu lập tức giải thích.

- Các công ty ở quận Hồng Sam có mâu thuẫn với ủy ban quận, nhiều công ty tỏ vẻ muốn chuyển đi.

Vương Quốc Hoa vội vàng nói:

- Sao có thể như vậy?

Ngôn Lễ Hiếu cười lạnh nói.

- Sau khi cậu đi miếng thịt béo ở quận Hồng Sam làm bao người chảy nước miếng, không đầy tháng bộ máy lãnh đạo quận đã đổi phân nửa, người điều đi đều lên chức. Bộ máy mới quá tham, đòi hết cái này đến cái kia. Cũng may chúng tôi vẫn còn nên công ty dược Huy Hoàng không bị ảnh hưởng mấy.

Vương Quốc Hoa vậy là hiểu, quận Hồng Sam là do hắn tạo dựng nền tảng. Lúc trước hắn phổ biến chính sách giúp đỡ công ty tư nhân vừa và nhỏ. Từ chính sách hay quản lý đều cố gắng xây dựng một hoàn cảnh phát triển thoáng.

- Nam Bình rốt cuộc muốn làm gì?

Vương Quốc Hoa nói đúng chỗ yếu điểm, không có bí thư thị ủy thỏa hiệp thì bộ máy lãnh đạo quận Hồng Sam đâu thể thay đổi lớn đến thế.

- Chúng tôi không có qua lại với y nên không rõ.

Cao Nguyên lạnh nhạt nói, nói xong không ngờ có chút hả hê. Ngôn Lễ Hiếu cũng khinh thường nói:

- Kẻ bắt cá hai tay, đáng đời.

Từ thái độ của hai người cùng với việc Trác Quốc Khánh đến, cảnh trước mắt Vương Quốc Hoa thoáng cái sáng lên.

- Bí thư Hứa có phải muốn …

Vương Quốc Hoa hỏi, Cao Nguyên nói:

- Cái này tôi không rõ, tôi điều sang tổng công ty hàng không nên không còn hiểu rõ ý của lãnh đạo.

Ngôn Lễ Hiếu gật đầu nói:

- Chắc là có ý này, bí thư Hứa luôn lấy đại cuộc làm trọng nên không có động tác gì mấy. Nhưng hôm nay chủ tịch Đoạn đã cử người tới chính là thể hiện ý của mình.

Vương Quốc Hoa cười nói:

- Tôi hiểu, đây là muốn xem ý của bí thư Hứa.