Phù Diêu

Chương 518: Tiếp đón với quy cách cực cao




Nói xong phó trưởng ban thư ký đi ngay, văn phòng yên tĩnh trong giây lát, tất cả ánh mắt đều nói chuyện vào Vương Quốc Hoa. Vương Quốc Hoa có chút xấu hổ gãi đầu cười nói:
- Mọi người làm gì thế.

- A.
Hét lên là Cao Quyên Quyên, cô cao hứng như mình làm phó chánh văn phòng vậy. Vương Quốc Hoa đối xử tốt với mọi người vì vậy hắn lên chức thì mọi người trong ban cũng không ai bàn tán gì cả.

Vương Quốc Hoa tham gia hội nghị, trưởng ban thư ký Hô Diên Áo Bác chính thức an bài việc xuống xã xóa đói giảm nghèo do văn phòng dẫn đầu, Vương Quốc Hoa làm tổ trưởng dẫn theo mười mấy tên đen đủi từ các phòng ban đi đến huyện Lâm Vượng – thị xã Bắc Sơn phụ trách.

Sau khi hội nghị kết thúc, Hô Diên Áo Bác nói một câu:
- Đồng chí Quốc Hoa ở lại một chút.

Rất nhiều chuyện thoạt nhìn không đơn giản như vậy. lần đề bạt này của Vương Quốc Hoa có nhiều tiếng nói phản đối. Đương nhiên tiếng phản đối chủ yếu đến từ trong cán bộ trung tầng. Tuyển chọn cán bộ chủ yếu là nhìn vào lý lịch, mà về lý lịch thì ở các phòng ban của văn phòng tỉnh ủy đâu có tới lượt Vương Quốc Hoa.

Từ góc độ của Hô Diên Áo Bác nhìn vấn đề này thì y đương nhiên không hy vọng có quá nhiều tranh luận.

Thực tế trưởng ban thư ký Hô Diên Áo Bác cũng không được chỉ thị quá rõ, mãi tới đợt tết vừa rồi trong một lần Hô Diên Áo Bác tới nhà Hứa Nam Hạ dùng cơm, Hô Diên Áo Bác báo cáo qua về ý đồ nhân sự trong năm mới của mình, bí thư Hứa mới lơ đãng nói một câu về tầm quan trọng của công tác giám sát.

Hô Diên Áo Bác làm đại quản gia của tỉnh ủy thì phải hiểu được ý đồ ẩn dấu trong câu nói của bí thư Hứa. Y liền nói ngay đồng chí Vương Quốc Hoa ở Ban giám sát, còn trẻ có năng lực, có thành tích xuất sắc trong công tác cơ sở, vẫn là đối tượng khảo sát trọng điểm của văn phòng.

Sau đó bí thư Hứa nói một câu làm Hô Diên Áo Bác đổ mồ hôi lạnh:
- Thằng bé này đúng là được, không ít lần làm tôi nở mày nở mặt.

Câu này không lọt vào tai người khác, chỉ rơi vào tai Hô Diên Áo Bác. Hứa Nam Hạ nói với giọng điệu rất thiên thiết khi nói về Vương Quốc Hoa, cảnh này khắc sâu trong mắt Hô Diên Áo Bác. Sau lần đó việc đầu tiên Hô Diên Áo Bác về làm chính là xé bản kế hoạch đã chuẩn bị, một lần nữa tiến hành điều chỉnh.

Nhìn qua thì bí thư Hứa không nói gì đến việc đề bạt sử dụng Vương Quốc Hoa, thực tế Hô Diên Áo Bác có thể nói là rất phí tâm tư. Đầu tiên khi chọn lựa nhân sự cần phải phù hợp với ý đồ của tổ chức, sau đó còn cần trấn an tâm trạng các đồng chí ở văn phòng, cuối cùng còn phải được đồng chí Tiểu Vương thông cảm.

Đương nhiên điều kiện đầu tiên của điều chỉnh lần này là được bí thư Hứa tán thành. Cho nên ngay tối hôm qua Hô Diên Áo Bác nhân lúc bí thư Hứa ở nhà mà đến nhà ngồi nửa tiếng. bí thư Hứa rất bận công việc, có được nửa tiếng đã là quá dài.

Trước khi Hô Diên Áo Bác đi, bí thư Hứa rất bất ngờ đưa ra tới cửa, ông nói một câu:
- Hô Diên, trung ương có ý muốn phong phú thực lực đội ngũ chính pháp tỉnh ta, anh phải chuẩn bị tư tưởng.

Tối qua về nhà Hô Diên Áo Bác không thể ngủ ngon. Câu nói lúc sắp chia tay của bí thư Hứa làm cho máu Hô Diên Áo Bác nóng lên. Suy nghĩ khá lâu Hô Diên Áo Bác mới bình tĩnh lại được. bí thư Hứa sau khi đến tỉnh Nam Thiên nhận chức thì không có động tác gì quá lớn, nhất là ở bộ máy tỉnh ủy. Mặc dù là sau khi chủ tịch tỉnh Miêu Hàm rời đi, bí thư Hứa xác lập quyền uy tuyệt đối ở tỉnh nhưng cũng không thay đổi nhiều bộ máy tỉnh ủy.

Nó làm người ta không thấy nông sâu của bí thư Hứa. Hô Diên Áo Bác lại biết rõ tác phong làm việc của Hứa Nam Hạ, Hứa Nam Hạ nói như vậy thì gần như là chắc chắn. Đương nhiên Hô Diên Áo Bác cũng cần cố gắng, loại chuyện này đều phải dựa vào thực lực và vận mệnh tích lũy.

Bí thư Hứa khá hài lòng với Hô Diên Áo Bác, đây coi như là khẳng định đối phương.

Người trong phòng hội nghị dần tản đi, Hô Diên Áo Bác ngồi ngay ngắn tại vị trí. Sau khi người cười cười rời đi, y đứng lên nở nụ cười.

- Quốc Hoa, lại đây ngồi nói chuyện.
Hô Diên Áo Bác chỉ chỉ vào phòng tiếp đón nhỏ ở bên, đây bình thường đều là nơi để các trưởng, phó trưởng ban thư ký nghỉ ngơi và họp nhóm.

Vương Quốc Hoa rất tự nhiên đi theo vào, cung kính ngồi xuống không hề có vẻ đắc ý vì lên chức. Điểm này Hô Diên Áo Bác rất hài lòng, nếu là cán bộ trẻ bình thường đừng nói là cấp phó giám đốc sở, dù 30 tuổi được lên làm cấp phó huyện cũng đủ kiêu căng.

- Tết thế nào? Trong nhà ổn chứ?
Sau vài câu khách khí, Hô Diên Áo Bác mới cười nói:
- Tổ chức an bài cậu đi phụ trách xóa đói giảm nghèo, trong lòng không có tâm trạng mâu thuẫn gì chứ??

Vương Quốc Hoa cố ngồi thật thẳng:
- Không có, tôi cho rằng đây là tổ chức tin tưởng tôi.

Câu trả lời làm người ta khá hài lòng, cả quá trình Hô Diên Áo Bác rất cẩn thận đánh giá biến hoá trên mặt Vương Quốc Hoa, y không thấy Vương Quốc Hoa có gì bất mãn thì mới từ từ yên lòng.

- Cậu có giác ngộ như vậy là rất tốt. Làm trưởng ban thư ký tỉnh ủy, có một số việc tôi cũng khó xử. Ha ha, không nói cái này, lát nữa cậu sang Ban tổ chức cán bộ tìm trưởng ban Chu.
Hô Diên Áo Bác nói.

Cuộc nói chuyện chỉ kéo dài năm phút, Vương Quốc Hoa từ phòng hội nghị đi ra liền chạy sang Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy. Đây là lần thứ hai hắn tới đây, lần đầu là tới báo tin.

Trưởng ban Chu rất nhiệt tình với Vương Quốc Hoa, cả quá trình nói chuyện đều là câu khích lệ. Cuối cùng khi tiễn Vương Quốc Hoa, y mới nói một câu:
- Báo Quốc nói không ít với tôi về cậu, sau này hai người qua lại nhiều một chút.

Một câu chỉ mang tính nhắc nhở làm Vương Quốc Hoa thoáng cái thay đổi cái nhìn của mình với trưởng ban Chu. Vương Quốc Hoa biết đôi chút về tin đồn trưởng ban Chu có qua lại với Lâm Tĩnh. Có thể nói trưởng ban Chu theo Vương Quốc Hoa thấy trước đây là một người chính khách quan liêu. Giờ phút này Vương Quốc Hoa mới ý thức được vẻ sau gương mặt lạnh lùng của trưởng ban Chu có giấu vài thứ.

Một quan chức rõ ràng sắp điều đi vào lúc cuối cùng lại nói như vậy, bỏ đi vẻ lạnh như băng thì Vương Quốc Hoa chỉ còn cảm tình cảm nồng đậm.

Nhân tình là thứ rất kỳ quái, ví dụ như hàng xóm là thứ anh có thể cảm nhận rõ nhất. nhưng các thường vụ tỉnh ủy trong mắt dân chúng bình thường không phải là loại người không ăn khói lửa nhân gian sao? Mặc dù đến giai đoạn của Vương Quốc Hoa cũng khó thấy được các lãnh đạo tỉnh ủy thể hiện tình người như vậy.

Quan lớn đến đâu cũng là người, Vương Quốc Hoa coi như thấy được đạo lý này.

Tháng giêng cuối cùng đã qua đi, không khí tháng hai rõ ràng ấm áp hơn nhiều. Chiếc xe Vương Quốc Hoa đi cuối cùng đã thay đổi, một xe Audi mới. Có nhiều lời đồn về chiếc xe này, lúc ấy Vương Quốc Hoa biết rõ đây là kết quả do trưởng ban thư ký Cao kiên trì.

Lái xe là một người đàn ông hơn 40 tuổi, mặc cứng rắn, có râu quai nón, y họ Ngũ cũng do chính trưởng ban thư ký Cao tự mình an bài. Đối với việc này Vương Quốc Hoa không có bất cứ ý kiến gì khác, thản nhiên tiếp nhận.

Phía sau xe Audi là ba chiếc xe khác, tổng cộng có ba tiểu tổ xóa đói giảm nghèo, nhân viên được điều từ các phòng ban khác của văn phòng tỉnh ủy ra. Theo Vương Quốc Hoa thấy đám người này hầu hết bị xa lánh. Vào lúc phân chia quyền lợi này mà bọn họ bị đuổi xuống địa phương xóa đói giảm nghèo thì có thể thấy lúc về sẽ không được lợi gì cả.

Vương Quốc Hoa không đồng tình với đám người này nhưng hắn cũng có ý trong lúc đi xóa đói giảm nghèo sẽ tìm kiếm phát hiện một vài người có thể sử dụng. Từ ý nghĩa nào đó mà nói trong đám người bị xa lánh cũng có người có năng lực khá tốt nhưng lại không biết làm người.

Một đội ngũ như vậy do phó chánh văn phòng tỉnh ủy – Vương Quốc Hoa phụ trách. Lẽ ra thị xã Bắc Sơn không cần quá coi trọng. Người trên ba xe phía sau cũng không vui vẻ gì. Trước khi đi văn phòng tỉnh ủy tật ra chuyên môn tổ chức một hội nghị do trưởng ban thư ký Hô Diên Áo Bác tự mình phát biểu. Hội nghị thể hiện tỉnh ủy rất coi trọng công tác xóa đói giảm nghèo. Tỉnh Nam Thiên là tỉnh có kinh tế hàng đầu cả nước nên tỉnh ủy, ủy ban tỉnh rất chú trọng với khu vực nghèo khó lạc hậu ở miền núi tỉnh.

Nhất là sau khi Đoạn Phong nhận chức đã không ngừng gia tăng giúp đỡ thị xã Bắc Sơn. Đối với việc này trong hội nghị công tác kinh tế toàn tỉnh bí thư Hứa cũng đã nhấn mạnh nhất định phải làm kinh tế thị xã Bắc Sơn phát triển lên. Tỉnh ủy không chỉ nói khơi khơi đơn giản như vậy, bí thư Hứa yêu cầu các sở ban ngành thuộc tỉnh phải có hoạt động, phải đưa ra phương án giúp đỡ một xã thị trấn ở quận, huyện nghèo khó, cố gắng trong hai năm thay đổi bộ mặt khó khăn của thị xã Bắc Sơn.

Lời này không phải nói cho có, bí thư Hứa rõ ràng đưa ra chỉ tiêu xóa đói giảm nghèo tốt hay xấu có liên quan đến lãnh đạo các sở ban ngành của tỉnh, là một tiêu chuẩn rất quan trọng.

Lời phát biểu của bí thư Hứa có thể nói đã tạo không ít chấn động. Các đơn vị khi chọn nhân viên đều có suy nghĩ của mình, cán bộ cử vào văn phòng xóa đói giảm nghèo tám phần có năng lực và cũng là người không được lãnh đạo thích.


Vương Quốc Hoa coi như là nhân vật đại biểu cho nhóm này. Còn trẻ đã lên làm phó chánh văn phòng tỉnh ủy khiến không ít cán bộ bàn tán. Vương Quốc Hoa bị “đi đầy” là ấn tượng trực quan nhất.

Chẳng qua có người không nghĩ như vậy, ví dụ như Dương Quốc Minh.

Đoàn xe xuống đường cao tốc, ngay khi người của văn phòng xóa đói giảm nghèo tỉnh ủy không phấn chấn thì phía trước xuất hiện cảnh khá kinh người. Không dưới mười chiếc xe chờ ở phía sau trạm thu phí. Tấm biểu ngữ chào mừng của thị xã Bắc Sơn có thể nói là khá bắt mắt.

- Nhiệt liệt chào mừng tổ xóa đói giảm nghèo tỉnh ủy đến thị xã Bắc Sơn.

Náo nhiệt như thế nào chỉ nhìn đội ngũ đón tiếp là biết ngay. Bí thư thị ủy Dương Quốc Minh dẫn đoàn, các thường vụ thị ủy thì có hơn phân nửa đến. Quy cách tiếp đón này có thể nói là rất cao.

Hiệu quả từ đội nghênh đón này có thể nói là làm mọi người trợn mắt há mồm. Đám nhân viên tổ xóa đói giảm nghèo không phải kẻ ngốc, hầu hết là sản vật do đấu tranh chính trị, bọn họ bị đào thảo là do vận mệnh.

Vương Quốc Hoa từ xe Audi xuống, Dương Quốc Minh là lãnh đạo cấp giám đốc sở vẫn biết giữ khoảng cách nên cười cười đứng ngoài năm bước. Vương Quốc Hoa đi nhanh tới, hai bước cuối cùng là bước nhỏ nhanh đi tới bắt chặt tay Dương Quốc Minh, nhiệt tình không thể nhiệt tình hơn.

- Cảm ơn bí thư Dương, cảm ơn thị ủy Bắc Sơn, cảm ơn các đồng chí thị xã Bắc Sơn…
Mấy câu cảm ơn liên tiếp, có thể nói đã đạt tới hiệu quả mà Dương Quốc Minh mong muốn.

Dương Quốc Minh coi trọng tổ xóa đói giảm nghèo không chỉ là đây là vấn đề mà tỉnh ủy coi trọng. Dương Quốc Minh đi theo chủ tịch tỉnh Đoạn Phong nhưng vấn đề là tổ xóa đói giảm nghèo do tỉnh ủy bắt. bí thư Hứa tự mình đưa ra, ai dám không không coi trọng vậy tức là miệt thị bí thư Hứa, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Đương nhiên đây còn chưa đủ khiến cho thị ủy Bắc Sơn phải huy động đông như vậy. Quan trọng nhất là Vương Quốc Hoa dẫn đoàn nên Dương Quốc Minh khá coi trọng.

Về công tác xóa đói giảm nghèo này, ngày hôm sau báo tỉnh đưa tin với tình hình hoàn toàn khác nhau. Thị xã Bắc Sơn long trọng gần như đối lập hoàn toàn với bên thị xã Bàn Long. Bên thị xã Bàn Long dẫn đội chào đói chỉ là một phó trưởng ban thư ký thị ủy mà thôi. Sau đó đến hội trường thị ủy chào đón mới do một vị phó bí thư thị ủy ra mặt.

Nghênh đón ở trụ sở thị ủy và ở đường cao tốc là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. không khách khí mà nói thân phận của Dương Quốc Minh xuất hiện ở trụ sở thị ủy, nói vài là đủ cho tổ công tác mặt mũi rồi.

Vì thế quy cách này là rất cao, Vương Quốc Hoa cũng thấy có chút lo lắng. Đầu tiên Dương Quốc Minh là người của Đoạn Phong, quy cách này chỉ khi thường vụ tỉnh ủy tới thị xã Bắc Sơn mới có.

Vương Quốc Hoa nếu không tỏ vẻ một chút chính là quá ngu. Vì thế Vương Quốc Hoa mới chạy nhỏ ở hai bước cuối.

Vương Quốc Hoa có cảm kích Dương Quốc Minh không? Hoàn toàn không có. Hắn thậm chí còn nghi ngờ trong lòng là tên này muốn hại mình. mẹ nó chứ, một bí thư thị ủy chỉ cần xuất hiện ở bậc thang trụ sở, cười một cái, nói vài câu khuyến khích đó chính là quá cho thể diện rồi. Không ngờ chạy tới đầu đường cao tốc nữa chứ, ngoài mặt Vương Quốc Hoa nở nụ cười nhưng trong lòng hận không thể đâm cho tên này một dao.

Hại người.

So với Vương Quốc Hoa đang cảm thấy nguy cơ thì các đồng chí bên dưới đều vui mừng khi được nắm tay bí thư Dương.

Tới trụ sở thị ủy, tất cả thành viên đến phòng hội nghị tham gia hội nghị chào đón. bí thư Dương phát biểu, đầu tiên là không ngừng đề cao tầm nhìn xa của lãnh đạo tỉnh ủy, sau đó là cảm ơn tỉnh ủy, ủy ban tỉnh ủng hộ công việc của thị xã Bắc Sơn. Trong đó y còn nhấn mạnh vài số liệu đều là vài hạng mục mà ủy ban tỉnh đã ủng hộ về tài chính đối với thị xã Bắc Sơn sau khi y nhận chức.

Tóm lại lãnh đạo tỉnh ủy quan tâm công việc của thị xã Bắc Sơn đó là chỉ thị đứng ở tầm vĩ mô. Thị ủy, ủy ban thị xã rất tin tưởng dưới sự lãnh đạo chính xác của tỉnh ủy, dưới sự ủng hộ của ủy ban tỉnh sẽ làm tốt công việc, phát triển kinh tế thị xã Bắc Sơn lên thêm nữa.

Làm tổ trưởng, Vương Quốc Hoa cũng rất nhiệt tình phát biểu, thay mặt toàn thể thành viên của tổ, tuyệt đối không phụ kỳ vọng của lãnh đạo tỉnh ủy, tuyệt đối không phụ tín nhiệm của lãnh đạo thị ủy. Nhất định sẽ kiên định tiến vào so, làm tốt công việc xóa đói giảm nghèo.

Sau hội nghị chào đón là tiệc liên hoan. Tổ công tác xóa đói giảm nghèo ở lại nội thành thị xã Bắc Sơn một đêm, đây là an bài của thị ủy, ủy ban thị xã, khách phải theo chủ.

Vương Quốc Hoa ở tại phòng tốt nhất của nhà khách thị ủy Bắc Sơn, đến tận 10h30 tối phòng hắn mới yên tĩnh lại. Không ngừng có các thành viên của tổ tới ngồi, báo cáo một chút suy nghĩ trong công tác xóa đói giảm nghèo, đương nhiên mấy thành viên đó đều là phó tổ trưởng.

Tắm rửa xong Vương Quốc Hoa định ngủ thì lại có người gõ cửa. Hắn ra mở cửa thấy là phó tổ trưởng Trần Khải Hoa vừa mới đi chưa đầy nửa tiếng.

Trần Khải Hoa tuổi không cao, trong hồ sơ ghi là 35 tuổi, là một phó trưởng phòng xếp cuối cùng ở ban thư ký. Tổ công tác lần này rất thú vị, một cán bộ cấp phó giám đốc sở, mấy phó huyện, một đống phó trưởng phòng, không có mấy nhân viên bình thường.

Trần Khải Hoa có thể thành phó tổ trưởng, nguyên nhân cụ thể không ai rõ, danh sách chọn lựa này không có quan hệ gì mấy tới Vương Quốc Hoa.

Trần Khải Hoa mặt không râu, ngũ quan đoan chính mang theo kính mắt khá nho nhã. Nếu như người ở ban thư ký đánh giá thì nhất định nói tên này là người thành thật, bình thường đi đường rất cẩn thận, hay cúi đầu như sợ giẫm chết kiến vậy.

- Đồng chí Trần Khải Hoa quay lại là có việc gì vậy?
Vương Quốc Hoa thấy Trần Khải Hoa khá cẩn thận liền không nhịn được trêu chọc một câu. Thực ra Vương Quốc Hoa vẫn rất chú ý người này, cũng đã xem qua báo cáo xem triển khai công tác xóa đói giảm nghèo của y. Bản báo cáo làm rất tốt, câu từ đầy lý lẽ.

Bản báo cáo mà Trần Khải Hoa viết ra, Vương Quốc Hoa tốt nghiệp loại giỏi khoa trung văn đại học F không tìm ra được một điểm sai sót nào cả về câu từ, lý lẽ nào, rất khó sửa một chữa. Người như vậy không ngờ bị đẩy ra rìa ở ban thư ký, từ lời nói đến cử chỉ, Vương Quốc Hoa không cảm thấy đối phương là người kiêu ngạo. Hoặc là nói đồng chí Trần Khải Hoa này không có tật xấu gì cả.

- Cái này, chánh văn phòng Vương, tôi có chút điều nếu không nói sẽ không yên nên tôi tới quấy rầy ngài nghỉ ngơi.
Trần Khải Hoa có lẽ rất do dự, trên gương mặt hiện rõ vẻ lo âu.

- Ừ, vào ngồi từ từ nói chuyện.
Vương Quốc Hoa mời đối phương vào, lấy thuốc. Hắn có chút động tâm cầm tập báo cáo thuận tay bỏ lên bàn như là muốn chỉ nói chuyện về bản báo cáo mà thôi.

Trong mắt Trần Khải Hoa thoáng hiện ra một tia khác lạ. Để trên cùng tập báo cáo này đúng là báo cáo của y.

Cầm thuốc Vương Quốc Hoa đưa tới, vẻ mặt Trần Khải Hoa có chút khẩn trương, yết hầu hơi giật giật.

Vương Quốc Hoa cầm thuốc không nói gì mà chỉ cười cười nhìn Trần Khải Hoa. Vẻ mặt này làm Trần Khải Hoa có chút khẩn trương, cuối cùng vẫn là đồng chí làm ở ban thư ký tỉnh ủy nhiều năm nên Trần Khải Hoa nhanh chóng bình tĩnh lại. Y hút hết điếu thuốc rồi mới từ từ nói:
- Chánh văn phòng Vương, chuyện hôm nay ở đường cao tốc, ngài thấy có bình thường không?

Vương Quốc Hoa nghe vậy vẫn cười cười, hắn gõ gõ tập báo cáo trên bàn rồi nói:
- Trời muộn, đêm lạnh, nhớ mặc nhiều quần áo một chút.

Trần Khải Hoa thoáng hoảng hốt, mặt trắng lại, tay chống thành ghế định đứng lên cáo từ thì Vương Quốc Hoa lại nói:
- Bản báo cáo của anh tôi đã xem, từ góc độ chuyên môn mà nói thì ở văn phòng tỉnh ủy không có mấy người viết được như anh. Nếu đã tới anh vì sao không nói thêm vài câu mà đã đi?

Vương Quốc Hoa nói không lớn, nói rất đơn giản, Trần Khải Hoa nghe xong như được tiêm thuốc kích thích, tinh thần đột nhiên rung lên, mặt thoáng đỏ lên.

- Cảm ơn chánh văn phòng Vương đã khẳng định. Tôi, ôi…
Trần Khải Hoa thoáng thở dài một tiếng như quả bóng xì hơi.
- Đều do tôi cả, có lần uống rượu không khống chế tốt nên phê bình bản thảo của chánh văn phòng Cao một câu.

Chánh văn phòng Cao ở đây đương nhiên là Cao Nguyên. Tục ngữ nói rượu vào lời ra, rượu vào lời nói thật, Cao Nguyên nghe được đương nhiên là không vui. Bài văn của ông là mày có thể bình luận sao? Vì thế Trần Khải Hoa nhất định gặp phải bi kịch, Cao Nguyên là phó chánh văn phòng phụ trách ban thư ký cơ mà.

Về lòng dạ của Cao Nguyên, Vương Quốc Hoa không đánh giá nhưng có thể khẳng định Trần Khải Hoa tự đánh giá mình rất cao. người có tài nếu không có chút tật xấu gì, không cố chấp thì không có thành tựu như bây giờ. Nói cách khác hầu hết người có trình độ nhất định thường có khuynh hướng cố chấp.

- Ừ, tôi biết rồi, anh về nghỉ đi, không nên suy nghĩ nhiều. Con người của tôi đối đãi với đồng chí cho đến bây giờ đều nhìn vào thành tích công việc, điểm này về sau anh dần sẽ hiểu.
Vương Quốc Hoa không nhanh không chậm nói một câu như vậy. Trần Khải Hoa có lẽ được yên tâm, hắn đứng lên hơi cúi đầu với Vương Quốc Hoa rồi xoay người ra ngoài.

Vương Quốc Hoa lúc này cũng đứng lên đưa mắt nhìn Trần Khải Hoa rời đi. Trần Khải Hoa mở cửa quả nhiên quay đầu lại nhìn. Lần quay đầu lại ánh mắt của Trần Khải Hoa đã thay đổi về chất, thu hồi nụ cười, Trần Khải Hoa gật đầu thật mạnh.