Phù Diêu

Chương 154: Vị trí chết người




Lôi Minh rất khó xác định, tâm tư chủ yếu đặt ở làm quan nhưng y cũng muốn làm tốt ở Lưỡng Thủy. Lãnh đạo đúng là cần nịnh bợ nhưng chuyện ở công ty phân bón là do thị trưởng khóa trước, không có mấy quan hệ với Hàn Lỗi.

Chuyện đường cao tốc do thị xã phụ trách chính, Lôi Minh cảm thấy lần này khác. Công trình trăm triệu nếu làm loạn, chất lượng có vấn đề thì y sẽ phải làm chức thị trưởng tới cùng. Càng đứng nói bên thị ủy liên minh Ôn Nghiêm đang đè Lôi Minh thở cũng khó khăn, đang lo không tìm được sơ hở của y.

Lôi Minh biết Ôn Xương Thịnh tuyệt đối không nhượng bộ ở vấn đề này, con đường này nếu làm tốt không phải cũng là thành tích của Ôn Xương Thịnh, cũng là của mình sao?

Cung Tự Tại ám chỉ, Lôi Minh không phải không rõ, nhưng rõ còn giản ngu. Chẳng qua do áp lực của lãnh đạo nên y phải đáp lại vài câu. Vì thế y tìm cơ hội lên tỉnh báo cáo công việc với bí thư Hứa, tỏ vẻ lãnh đạo tỉnh ủy coi trọng làm y thấy áp lực rất lớn.

Lôi Minh nói, Hứa Nam Hạ hiểu ý vì thế lúc ấy cũng không tỏ thái độ, còn khyến khích vài câu. Sau đó trong hội nghị thường vụ tỉnh ủy, bí thư Hứa tỏ rõ thái độ xã hội bây giờ có nhiều điều không bình thường, một vài lãnh đạo dung túng con cái một cách quá đáng, lấy danh nghĩa cha mẹ kiếm tiền riêng, hiện tượng này phải ngăn chặn, nhất là ở ba đường cao tốc lần này tuyệt đối không cho phép có người gọi điện xuống bên dưới, một khi phát hiện tỉnh ủy sẽ kiên quyết xử lý.

Đây không phải là nói cho có, đưa tài chính bên ngoài vào làm đường cao tốc là sự cải cách của bí thư Hứa, làm tốt nhất định sẽ tổng kết kinh nghiệm, là thành tích rất lớn. Một tỉnh phía nam xuất hiện hiện tượng đó là một đường cao tốc phía đông làm với chất lượng công trình quá kém. Có người nói con của bí thư tỉnh ủy, vợ bí thư tỉnh ủy làm tổng giám đốc và phó tổng giám đốc công ty thi công, chuyện này tạo ảnh hưởng rất xấu. Tuy chuyện được đè lại nhưng sinh mạng chính trị của bí thư tỉnh ủy cũng bị đè tới cuối.

Hứa Nam Hạ rất chú ý tiền đồ, ai ảnh hưởng đến tiền đồ của mình thì đừng trách y độc ác. Vì thế y nói trước, con đường này bí thư rất coi trọng, mọi người nhường một chút. Đương nhiên bí thư Hứa cũng không nói rõ nhưng ám chỉ ai thì mọi người hiểu rõ.

Bí thư Hứa tỏ thái độ như vậy, chủ tịch tỉnh Hàn cũng tỏ thái độ. Chỉ cần phát hiện con cái cán bộ dính iss công trình sẽ tuyệt đối tra xét tới cùng. Bí thư, chủ tịch tỉnh cùng tỏ thái độ cũng coi như quyết định. Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh còn nói gần đây do tỉnh có nhiều công trình xây dựng lớn nên đề nghị tỉnh ủy tăng cường kiểm tra giám sát.

Hết giờ làm chủ tịch tỉnh Hàn về nhà, vợ nằm bên nói mấy câu nhưng y không tức với vợ mà chịu khó giải thích. Người vợ này không phải vợ đầu của chủ tịch tỉnh Hàn, thời loạn chủ tịch tỉnh Hàn do vấn đề xấun thân nên vợ cũ bỏ. Vợ bây giờ không để ý tình cảnh khó khăn của y, kiên quyết theo y. Vì việc này chủ tịch tỉnh Hàn đối xử rất tốt với vợ, hết giờ làm chỉ cần không có việc đều về nhà đúng giờ.

Chủ tịch tỉnh Hàn hơn 30 mới có con nên khá thương yêu. Bà vợ cũng thấy mình nợ con nên coi như bảo bối, kết quả Hàn Lỗi trở thành như bây giờ.

Bà vợ cũng thông cảm sự khó xử của chồng, không tiếp tục dây dưa mà còn giúp chồng khuyên con. Có hiệu quả hay không thì không nói, nhưng ít nhất đường cao tốc qua Lưỡng Thủy thì Hàn Lỗi không thể làm gì.

Vấn đề là Hàn Lỗi đã nhận quà người ta, không thể không tỏ vẻ gì đó. Mình ra mặt giải thích thì Hàn Lỗi thấy mất mặt, y liền mời Cung Tự Tại. Cung Tự Tại cũng đen đủi nên phải làm chân chạy, chỗ tốt không được còn bị chủ tịch tỉnh Hàn gọi vào văn phòng mắng cho một trận.

Bây giờ Hàn Lỗi lại bảo y ra mặt giải thích với Lưu Chấn Nam. Ý chính là mọi người còn có quan hệ, còn có sau này mà.

Đến quán trà Cung Tự Tại hẹn, Lưu Chấn Nam có chút bất ngờ. Cung Tự Tại không ngờ tự xuống lầu đón, Lưu Chấn Nam không khỏi thở dài trong lòng, xem ra lần này phí công vô ích rồi. Nếu chuyện thành thì đám quan chức sẽ ra vẻ, chuyện này Lưu Chấn Nam thấy nhiều. Hôm nay Cung Tự Tại tự mình xuống đón đó là vì chiếc xe, nói không dễ nghe thì chiếc xe chỉ có giá như vậy.

Lưu Chấn Nam là người biết kiên nhẫn, chuyện nếu không có hy vọng thì y không nhắc tới một chữ. Sau mấy câu khách khí, lên lầu uống trà, Cung Tự Tại mới nói:
- Giám đốc Lưu, gần đây tỉnh bắt hơi chặt chuyện này, bên giám đốc Hàn cũng khó làm.

Lưu Chấn Nam cười nói:
- Sao khách khí như vậy, tôi tới vì làm bạn, kinh doanh làm được thì làm, không được thì thôi.
Chiêu này rất đẹp, Cung Tự Tại thầm khen đối phương biết làm người nên không giấu:
- Anh chắc có điểm không biết, lần này thị xã Lưỡng Thủy được bí thư tỉnh ủy Hứa ủng hộ, nắm giữ quyền lên tiếng chủ yếu, bọn họ muốn công khai đấu thầu, bí thư Hứa ủng hộ nên ai dám chạm vào chứ.

Lưu Chấn Nam ra vẻ tùy ý:
- Đấu thầu công khai, công bằng ở đâu cũng nói. Ha ha, không thể coi là thật.

Cung Tự Tại nghiêm mặt nói:
- Lần này là thật hay không cũng khó nói. Bí thư Hứa là người trọng thể diện, từ trước đến giờ nói là giữ lời. Đừng nhìn bí thư Hứa ít quan tâm việc chính quyền, nhưng chỉ cần bí thư Hứa quan tâm thì không ai dám làm loạn trong đó.

Lưu Chấn Nam thầm giật mình nhưng ngoài mặt vẫn cười nói:
- Không nói chuyện này, uống trà. Đúng, gần đây có mấy người bạn đang quay phim ở tỉnh ta, lát tôi bảo y mang mấy diễn viên tới cùng ăn cơm.

Trong nháy mắt khi tiễn Cung Tự Tại, Lưu Chấn Nam quay sang nói với thư ký:
- Lập tức đi chuẩn bị, tôi tự mình tới quận Lưỡng Thủy một chuyến, bảo đội ở bên kia lập tức tới đây chuẩn bị làm hồ sơ thầu.



Vương Quốc Hoa còn tưởng trong thời gian này mình có thể nhàn một chút không ngờ Ôn Xương Thịnh lại gọi hắn tới nói chuyện.
- Tiểu Vương, tôi đã tìm hiểu qua về công tác thẩm định của trụ sở sản xuất linh kiện, tổ quy hoạch do cậu phụ trách làm rất tốt. Có thể nói đã tạo kinh nghiệm cho công tác thu hút đầu tư và đấu thầu công khai của thị xã ta. Lần này đường cao tốc cũng tiến hành công tác đấu thầu, thẩm định tư cách các công ty tham gia là rất quan trọng, cậu phải vất vả phụ trách mới được. Nói không dễ nghe là giao người khác tôi không yên tâm.
Ôn Xương Thịnh ra vẻ đầy lo lắng thực ra là làm cho Vương Quốc Hoa xem.

Phụ trách thẩm định tư cách công ty phải qua cửa Vương Quốc Hoa, không đủ tư cách ném đi. Có thể nói Vương Quốc Hoa được đặt vào vị trí rất quan trọng. Ý của hắn như thế nào gần như quyết định một công ty có tư cách tham gia hay không. Ôn Xương Thịnh làm vậy là vì coi Vương Quốc Hoa là con rể tương lai của bí thư Hứa. Hắn ngồi ở cửa đầu ai dám làm khó hắn. Ép quá, hắn kiện cáo với bí thư Hứa, đảm bảo không ít người ăn đòn. Có thể nói Vương Quốc Hoa chặn cửa thứ nhất sẽ khiến nhiều công ty không đủ thực lực phải than khóc, giảm được nhiều phiền phức.

Giảm phiền không nói, Ôn Xương Thịnh còn muốn để nhân tình cho Vương Quốc Hoa, nhân tình này muốn truyền vào tai bí thư Hứa. hôm qua Ôn Xương Thịnh lên tỉnh họp và báo cáo việc này mới bí thư Hứa. Mới đầu bí thư Hứa còn có thái độ nghi ngờ, Ôn Xương Thịnh lập tức khen năng lực của Vương Quốc Hoa, ví dụ như nói trụ sở sản xuất linh kiện nếu xây dựng xong sẽ có giá trị sản lượng đạt đến 300 triệu, tổng giá trị sản lượng sản xuất công nghiệp của quận Lưỡng Thủy trước đây không đến 30 triệu, nếu không phải đồng chí Tiểu Vương kiên trì nguyên tắc thì sẽ không đạt thành quả tốt như vậy.

Tóm lại Ôn Xương Thịnh khen Vương Quốc Hoa làm việc chăm chỉ, kiên trì nguyên tắc, dám nghĩ dám làm.

Hứa Nam Hạ nghe xong rất vui vẻ. Vương Quốc Hoa là do ông “phát hiện”, Vương Quốc Hoa làm tốt, ông cũng thấy vẻ vang.

Kết quả Vương Quốc Hoa xuất hiện ở vị trí chết người, tổ trưởng tổ thẩm định văn phòng đường cao tốc thị xã Lưỡng Thủy. Về vị trí thì đáng lẽ không nên do Vương Quốc Hoa làm, bao người nhìn chằm chằm vào nhưng Ôn Xương Thịnh kiên trì tới cùng, Nghiêm Hữu Quang ủng hộ nên việc này được thông qua. Trước đó Vương Quốc Hoa không biết, được thông báo thì hắn mới biết.

Có thể nói Ôn Xương Thịnh vì lấy lòng Hứa Nam Hạ nên đã suy nghĩ rất kỹ mới làm thế. Nghiêm Hữu Quang tuy không biết nguyên nhân nhưng Vương Quốc Hoa trên thuyền của mình, có thể không ủng hộ sao? Mặc dù vị trí này không dễ làm nhưng bí thư Nghiêm đứng bên nhắc nhở cũng sẽ không có sai lầm. Dù có người muốn lấy tư cách lãnh đạo đè người thì chỉ cần trưởng ban Lãnh tỏ thái độ cái là ổn. Ai sợ ai?

Vương Quốc Hoa đành nhận phân công của lãnh đạo, mỗi ngày tới văn phòng ủy ban thị xã ngồi nửa tiếng. Tổ thẩm định chuyển tài liệu sang, Vương Quốc Hoa thẩm định cuối cùng. Hắn đồng ý thì mới qua cửa.

Ra khỏi văn phòng bí thư thị ủy, Vương Quốc Hoa gặp ngay Nghiêm Hữu Quang.
- Đi, tôi đưa cậu đến tổ thẩm định nhận chức.

Vương Quốc Hoa ….