Lâm Thiên Nhai từ từ nói: “Năm đó, Cửu U Đại Đế vì đồ nhi của mình mà sáng tạo ra một thanh linh kiếm cầm thuận tay, nhưng tốn bao nhiêu công mà đều không hài lòng”.
“Cuối cùng, Cửu U Đại Đế bèn dẫn đồ tôn đó đến Kiếm Các chúng ta, bảo Kiếm Các mở mộ kiếm ra để đồ nhi vào chọn”.
“Tổ tiên của Kiếm Các chúng ta đương nhiên không chịu, cuối cùng...”
Lâm Thiên Nhai nói đến đây thì cũng thấy hổ thẹn: “Cuối cùng bị vị Đại Đế kia dạy dỗ một hồi, đàng hoàng mở ra mộ kiếm, làm cho đồ tôn kia đi vào chọn một thanh, cũng chính là kiếm Âm Càn này!”
“Vị đồ tôn đó sau này chính là Kiếm Thánh Kiếm Âm Sơn danh chấn Cửu U”.
“Chuyện này lúc đó cũng chỉ có các lão tổ biết, người ngoài không hề hay, thế mà tên này lại hiểu rõ...”
Đường đường là Kiếm Các mà bị người nhảy vào cướp đi bảo kiếm trong mộ kiếm, thật sự là xấu mặt.
Lâm Vi Vũ không hiểu nói: “Nhưng con thấy thanh kiếm đó cũng chỉ là linh kiếm thất phẩm bình thường thôi mà”.
“Haha, các lão tổ lúc ấy cũng nghĩ vậy, linh kiếm thất phẩm, cho thì cho thôi, mà lúc ấy Cửu U Đại Đế còn bồi thường cho chúng ta thanh linh kiếm cửu phẩm tuyệt thế vốn dĩ được chế tạo cho Kiếm Âm Sơn, thế nên các lão tổ cảm giác mình cũng không lỗ”.
“Nhưng ai mà ngờ, sau này Kiếm Âm Sơn lại dựa vào kiếm Âm Càn đạt thành tựu Kiếm Thánh uy anh một đời. Kiếm này cực kỳ ghê gớm, cho dù là linh kiếm cửu phẩm cũng không thể áp chế nổi”.
Lâm Thiên Nhai nói xong, Lâm Vi Vũ không khỏi nói: “Linh kiếm cửu phẩm tuyệt thế? Không lẽ là...”
“Không sai, đó chính là thanh kiếm mà các lão tổ dốc lòng trông nom, sau này phát hiện, đây chính là loại kiếm tốt nhất Cửu U, vè sau liền trở thành đồ vật truyền đời của Kiếm Các ta, cũng tức là linh kiếm Cửu Thiên!”
Nghe vậy, Lâm Vi Vũ hoàn toàn sững sờ.
Linh kiếm Cửu Thiên được truyền đời vạn năm của Kiếm Các lại chính là... kiếm do Cửu U Đại Đế đích thân luyện chế.
Điều khiến cô ta càng thêm khó tin đó là, Cửu U Đại Đế đích thân luyện chế thanh kiếm này, nhưng lại không hề hài lòng, ngược lại còn đem nó đi đổi lấy kiếm Âm Càn cho đồ tôn sử dụng.
Thật là một người kỳ lạ!
“Đương nhiên rồi!”
U Động Thiên cười đáp: “Tổ tiên đời thứ ba còn sống, những lão cổ hủ trong tông môn sau này còn dám cản ta thì cũng sẽ không dễ dàng vậy nữa. Hơn nữa vấn đề của U Minh quyết còn được giải quyết triệt để, ta chắc chắn có thể đột phá thêm nữa”.
“Quan trọng nhất là, được thấy Lâm Thiên Nhai hôm nay ăn thiệt, ta vui vô cùng”.