Thánh nữ Thiên Đạo chậm rãi nói: “Nghe nói Lạc Hạp quyết mà Phi Hồng Môn truyền thừa lại đã sớm thiếu sót, lần này e là Phi Hồng Môn sẽ sửng sốt lắm”.
Cùng lúc ấy, cuộc giao đấu giữa Tần Ninh với Hồng Quan Vũ cũng khiến mọi người khiếp sợ.
“Lạc Hạp quyết!”
Đột nhiên, Hồng Quan Vũ phản ứng ra, cắn răng nói: “Nhãi con, linh quyết truyền thừa của Phi Hồng Môn là Lạc Hạp quyết, làm sao ngươi biết?”
“Ngươi quan tâm làm gì?”
Tần Ninh xì một tiếng, hừ lạnh nói: “Ngươi không phải nói Thanh Vân tông có nền tảng mạnh mẽ hay sao? Ta học trong Thanh Vân tông đấy”.
“Ngươi...”
Lạc Hạp quyết có thể nói là khắc chế tất cả công kích của Phi Hồng quyết, chênh lệch cảnh giới không là gì cả.
Chẳng trách, chẳng trách hắn giết được trưởng lão cảnh giới Thiên Võ và Thiên Nguyên của Phi Hồng Môn.
Hồng Quan Vũ lạnh lùng nói: “Phi Hồng Môn ta rồi sẽ đạp chết Thanh Vân tông ngươi”.
Lạc Hạp quyết cực kỳ quan trọng với Phi Hồng Môn, hôm nay Tần Ninh thi triển ra được Lạc Hạp quyết thì Thanh Vân tông chắc chắn phải bị tiêu diệt!
Nếu không tương lai sẽ là một uy hiếp lớn với Phi Hồng Môn.
“Ngu dốt!”
Tần Ninh cười đáp: “Ta mà là ngươi thì sẽ không nói câu ngu si như thế vào lúc này đâu”.
“Ngươi muốn tiêu diệt Thanh Vân tông ta, thì ngươi nghĩ là ta sẽ cho ngươi rời đi hôm nay à?”
“Ngươi đừng làm loạn!”
Hồng Quan Vũ lúc này sắc mặt căng thẳng, quát lên: “Đây là hội giao lưu mà Thiên Đạo lâu tổ chức, ngươi giết ta, Thiên Đạo lâu sẽ không tha cho ngươi đâu”.
“Phi Hồng Môn ta có hôn ước với Thất Tinh Cung, ngươi giết ta, Thất Tinh Cung sẽ tiêu diệt ngươi!”
Hồng Quan Vũ không ngừng lui về sau.
Phập...
Tần Ninh nói xong, thân ảnh không nhúc nhích, nhưng trong chớp nhoáng, một tiếng phập vang lên. Trái tim của Hồng Quan Vũ dường như phải chịu một quyền va chạm cực mạnh.
Hồng Quan Vũ phun máu ra, cảm giác cảnh tượng trước mặt mình dần tiêu tan, ý thức tán loạn...