E là trong Kiếm Các không có bao nhiêu đệ tử đến trình độ này.
"Nói năng bậy bạ!"
Đúng lúc ấy, bỗng nhiên có một âm thanh lạnh lùng vang lên.
Một bóng người đi ra từ sau núi giả.
Người nọ chính là Độc công tử của Độc Tàm Tông.
Độc công tử khoác lên mình một bộ quần áo đen tuyền, thần sắc lạnh lùng nhìn bọn họ.
Buổi giao lưu đang trong thời gian thư giãn, hắn ta nhìn thấy Thánh nữ Thiên Đạo đến đây, bèn hiếu kỳ đi theo.
Hắn ta không ngờ rằng lại có một tên nhãi nhép chưa trải sự đời bình phẩm chê bai Thánh nữ Thiên Đạo, nên vô cùng tức giận.
"Thánh nữ Thiên Đạo là người ngươi có thể tùy tiện bình phán sao?", Độc công tử khịt mũi nói: "Dẫu là cha ta Thiên Tàm Tử cũng phải tự than bản thân không bằng Thánh nữ Thiên Đạo về mặt kiến thức linh quyết, ngươi là cái thá gì chứ?"
Nghe vậy, Tần Ninh liếc mắt nhìn Độc công tử, rồi khoan thai nói: "Ngươi là cái thá gì? Ta nói chuyện với ngươi sao?"
Tần Ninh vừa nói vậy, đám người ngỡ ngàng ngơ ngác.
Lý Nhất Phàm chỉ cười khổ trong lòng, vị tông chủ này chính là cái tính khí này, chắc là chẳng thể thay đổi được.
Mà hai chị em thánh nữ Thiên Đạo lúc này cũng kinh ngạc trong lòng.
Độc công tử này nổi danh có tính âm u, Tần Ninh nói vậy sẽ làm mất lòng người ta mất.
“Hỗn xược!”
Độc công tử tức thì quát lên.
“Ngươi mới hỗn xược đấy”.
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Lý Nhất Phàm, dạy dỗ hắn ta cho ta”.
“Dạ?”
Nghe vậy, Lý Nhất Phàm tức thì tái mặt.
Hắn ta mới là cảnh giới Địa Võ tầng năm, nhưng Độc công tử đã lên cảnh giới Địa Võ tầng tám mà, hơn nữa còn có thuật dùng độc sắc bén, lại còn được Thiên Tàm Tử của Độc Tàm Tông truyền dạy cho. Hắn ta dạy dỗ? Chưa biết là ai dạy ai đâu!
“Phiền thật?”
“Thằng nhãi ranh, để ta chém hai tay của ngươi, như vậy cũng không cần phải phiền nữa!”
Nói xong, Độc công tử bước ra, hai tay bắn ra.