Chuyện gì khiến vị đế sư này phải vất vả đích thân tới.
“Ngươi là kẻ nào?”
Địch Thiên Yển nhìn Thiên Động Tiên, vung tay nói: “Bây giờ, hoàng đế của đế đô Bắc Minh là kẻ nào?”
“Địch tiền bối!”
Thiên Động Tiên chắp tay, hơi khom lưng nói: “Đế vương của đế quốc Bắc Minh chính là hoàng đế Minh Ung.
Hoàng đế Minh Ung bây giờ không ở đế đô, vãn bối tên là Thiên Động Tiên”.
“Thiên Động Tiên?”
Địch Thiên Yển khẽ cau mày, nói: “Người chính là hậu nhân của Thiên Thanh Thạch hả?”
Thiên Thanh Thạch!
Tên húy của lão tổ nhà mình bị người ta kêu thẳng ra khiến trong lòng Thiên Động Tiên tuy giận nhưng không dám nói nhiều một câu.
Thời gian dần trôi qua, uy danh của Thiên Động Tiên đã không còn nữa rồi.
“Vâng!”
“Cương quốc Bắc Minh năm đó lớn mạnh thế nào? Tới giờ đã sa sút thành bộ dạng này, Minh gia và Thiên gia thật sự khiến tổ tiên nhà mình mất mặt rồi đấy!”
Địch Thiên Yển thản nhiên nói: “Được rồi, ta tới đây để tìm Tần Ninh, bảo Tần Ninh ra đây mà chịu chết!”
Ra đây? Chịu chết?
Thiên Động Tiên sững sờ.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến đế sư của cương quốc Hỏa Hầu phải đích thân tới bắt Tần Ninh?
Lẽ nào vị tiểu tổ tông này trong Đại Hoang Cổ đã làm chuyện gì không thể tính được sao?”
“Tần Ninh vẫn chưa trở lại, không biết tiền bối tìm công tử có chuyện gì?”, Thiên Động Tiên vẫn cung kính nói.
“Chưa trở về?”
Địch Thiên Yển cười nói: “Ta thấy, giết thái tử tương lai của cương quốc Hỏa Hầu ta xong thì sợ mất mật, không dám quay lại nữa rồi!”
“Ta nghe nói, đế quốc Bắc Minh và đế quốc Thương Nghiễm dẫn đầu chuẩn bị kiến lập thượng quốc, hừ, nếu Tần Ninh không xuất hiện thì hôm nay, Địch Thiên Yển ta sẽ đích thân đạp nát đế đô Bắc Minh, tàn sát hàng loạt dân trong thành!”
Lời này vừa nói ra khiến tất cả mọi người đều phải biến sắc mặt.
Tàn sát dân chúng trong thành?
Mọi người đều tỏ ra bộ dạng như sắp lâm vào đại nạn mà nhìn Địch Thiên Yển.
“Ha ha, Địch Thiên Yển, vừa tới đã muốn tàn sát, thật sự phù hợp với tính cách nóng nảy của cương quốc Hỏa Hầu các ngươi!”.