Trong giây phút ấy, thực lực Tần Ninh tăng mạnh, một bước đạt cảnh giới Linh Phách tầng bảy!
Sắc mặt của ba người Sở Lăng Thiên, Hạng Vân Vũ và Địch Chiến tái mét.
Cái tên này sao có thể trở nên mạnh mẽ như vậy.
Vừa chạm mặt, Vân Chấn đã thua, mà còn là thảm bại!
Trong giây phút ấy, tất cả đều sửng sốt.
Tần Ninh nắm chặt tay, mỉm cười.
Cảm giác này mới thực sự là Âm Dương Ly Hợp Kim thể.
Trong giây phút ấy, hơi thở của hắn đều ẩn giấu đi, ánh sáng vàng toàn thân cũng biến mất không thấy đâu, thay vào đó thì mặt ngoài thân thể của Tần Ninh như có ánh sáng vàng đậm lóe lên.
Ánh sáng này hội tụ quanh người Tần Ninh, rất dễ gây sự chú ý.
“Âm Dương Ly Hợp Kim thể, tầng tám đại thành, đã ngưng tụ được ấn Kim Thiên!”
Lúc này Tần Ninh nhìn ba người Sở Lăng Thiên, Hạng Vân Vũ và Địch Chiến, nhếch miệng.
“Giờ thì thử xem thế nào!”
Lời này nói ra, ba người Sở Lăng Thiên tức thì cảm thấy có khí lạnh tản mát.
Đây là tình huống gì?
“Đi!”
Sở Lăng Thiên lúc này cảm thấy có gì không đúng, rất kỳ lạ.
Hạng Vân Vũ và Địch Chiến cũng vội vã lui về sau.
Vân Chấn đã là một ví dụ cực kỳ tốt rồi, so với mặt mũi thì tính mạng quan trọng hơn nhiều.
“Giờ muốn đi thì cũng đã muộn rồi!”
Tần Ninh vung tay ra, trong nháy mắt, lòng bàn tay hiện ra ánh sáng màu vàng.
Ngay sau đó, có một ấn pháp ngưng tụ bên trong ánh sáng màu vàng.
Ấn pháp này hiện ra hình tam giác màu vàng sậm, mỏng manh như tờ giấy, nhưng bên trong thì lại có một khí thế vô địch tỏa ra.
“Ở lại hết đi!”
Tần Ninh bước ra một bước, vung nắm đấm lên, ấn ký tam giác lúc này bay ra khỏi tay.
Viu!.