Tần Ninh hầu như chỉ cần nói ra câu nào là khiến người ta kinh ngạc câu đấy.
Ba người càng ngày càng bội phục Tần Ninh.
Thế giới này vốn là thế giới của võ giả, kiến thức mênh mông, thực lực mạnh mẽ đương nhiên là sẽ được mọi người tôn kính.
“Tần công tử, xin hãy xem chiêu này của ta, ta cứ cảm giác thi triển không đúng lắm!”
Yến Bình Sinh tay cầm kiếm dài, đứng trước mặt Tần Ninh, nghi hoặc không thôi.
“Bình Sinh, ngươi hỏi bao nhiêu lần rồi, ta mà là Tần công tử thì ta đã đánh ngươi từ lâu rồi!”, Yến Quy Lộ hùng hổ nói, rồi cười với Tần Ninh: “Tần công tử, ngài xem chiêu này của ta đã ổn chưa?”
Hai người tranh giành nhau nói chuyện trước mặt Tần Ninh, rồi không khỏi thảo luận ầm ĩ.
Yến Quy Phàm ở bên cạnh cũng hơi thay đổi sắc mặt.
Một tháng trước, bọn họ nhìn Tần Ninh, tuyệt đối coi Tần Ninh là một thiếu niên có thực lực mạnh mẽ, nhưng hiện giờ, trong mắt bọn họ, Tần Ninh lại biết quá nhiều.
Chỉ nguyên việc này cũng đủ để bọn họ cảm nhận được sự mạnh mẽ của Tần Ninh.
“Được rồi!”
Yến Quy Phàm nhìn cả hai, nói: “Tần công tử có phải sư phụ của hai đệ đâu mà cứ cuốn lấy Tần công tử vậy”.
Lời này nói ra, Yến Quy Lộ và Yến Bình Sinh lại nhìn về Yến Quy Phàm.
Hình như trong thời gian vừa qua, hắn ta mới là người hỏi nhiều nhất đấy?
“Nghe ngóng chuyện tình ra sao rồi?”
Tần Ninh ngồi xuống, nhìn Yến Quy Phàm.
“Ta vẫn chưa tìm được tin tức về Diệp Viên Viên, nhưng việc Kha Vũ kia dẫn người đi tìm di tích thì lại khiến rất nhiều người chú ý đấy!”
“Ồ? Xem ra cái tên này có tâm tư không nhỏ”, Tần Ninh cười nhạt.
Tâm tư?
Tần Ninh thấy Yến Quy Phàm không hiểu thì nói: “Bảo đồ thì trong tay hắn ta rồi, vậy sao tin tức lại khuếch tán ra chứ? Ta nói rồi, Kha Vũ này mà nắm chắc thì đã tự đi từ lâu.
Lần này hắn ta tạo ra động tĩnh lớn như vậy, còn không phải là để cho một vài người đi dò đường trước, tìm sự nguy hiểm hay sao”.
Yến Quy Phàm gật đầu.
“Tiếp tục lưu ý đến tin tức về Diệp Viên Viên, còn về di tích! Chúng ta cũng đi xem đi!”
Nghe vậy, Yến Quy Phàm mỉm cười, gật đầu.
.