Nhưng một khắc sau thì Lý Huyền Đạo đã xuất hiện trước mặt bọn chúng.
“Kết thúc rồi”.
Lý Huyền Đạo nói xong, ánh kiếm lóe lên, trong nháy mắt bao phủ không gian.
Thân thể của ba tên Thánh Đế lúc này dần dẫn ngã xuống, không còn hơi thở.
Từ lúc Lý Huyền Đạo ra tay đến bây giờ chẳng qua là thời gian pha một chén trà mà thôi, thế mà mười hai Thánh Đế đã chết gần hết.
Lúc này, toàn bộ Võ Môn yên lặng như tờ.
Đám chiến sĩ Ma tộc cùng võ giả của tứ đại gia tộc đều ngây ra như phỗng.
“Đệ tử Nhất Kiếm Các nghe lệnh!”
Lý Huyền Đạo đứng trên không, lạnh nhạt nói: “Giết chết Ma tộc, giúp Võ Môn tiêu diệt phản loạn”.
“Rõ!”
“Rõ!”
Nhất thời, bên ngoài Võ Môn có vô số kiếm khí phá không mà tới, rất nhiều người từ đó xông ra.
Đệ tử Nhất Kiếm Các xuất hiện!
Lúc này, Lý Huyền Đạo vô cùng bình tĩnh.
“Nếu muốn ra tay thì xuất hiện ngay đi, đừng có trốn trong chỗ tối nữa”.
Lý Huyền Đạo bình thản lên tiếng.
Nhưng không biết là đang nói cho ai nghe.
Mà lúc này, hư không khẽ run rẩy.
Lý Huyền Đạo vẫn lạnh lùng như cũ.
Chỉ thấy trong hư không có một bóng dáng đi ra, cả người mặc áo bào đen, tỏa ra mấy phần lạnh nhạt, bước những bước chân chậm rãi.
Áo bào đen dài có hình thần long màu ám kim uốn lượn.
Thân thể khô gầy kia tỏa ra một sát khí vô cùng mạnh mẽ.
Dao động khủng bố cuồn cuộn tỏa ra.
Lúc này, tất cả đều bị khí thế mạnh mẽ này bao trùm.
“Dạ Đế!”
Hôm nay đích thân xuất hiện.
“Lý Huyền Đạo”.
Tiếng nói khàn khàn vang lên.