Phong Thần Châu

Chương 4874: Thạch Cảm Đương?  




 Đó là một người mặc bộ trường sam đen, mái tóc dài xõa sau gáy, gọn gàng không rối, khuôn mặt đầy từ ái và gần gũi.  

 

Thấy người nọ, ánh mắt Tần Ninh đầy ngạc nhiên.  

 

"Diệp Chi Vấn, Vấn tiên sinh, lại gặp nhau rồi!"  

 

Hắn chậm rãi nói.  

 

"Đúng thế, lại gặp nhau rồi".  

 

Diệp Chi Vấn vừa đứng vừa chắp tay, khí huyết quanh đây đã dần biến mất nhưng y vẫn còn đứng đó một cách đầy tự tin.  

 

"Lần trước gặp nhau Tần công tử chỉ mới là Thánh Nhân, vậy mà hôm nay đã là Thánh Vương rồi..."  

 

Diệp Chi Vấn mỉm cười.  

 

Tần Ninh trả lời: "Lần trước phân thân của ngươi cũng mới là Thánh Nhân, còn giờ đã là Thánh Đế rồi!"  

 

Diệp Chi Vấn chỉ cười chứ không nói gì.  


 

Tần Ninh tiếp tục nói: "Ngươi có cả nghìn vạn phân thân, sao chưa thấy ngươi đưa bản thể xuống bao giờ? Hoặc là đưa phân thân có thực lực Thánh Đế xuống Thiên Hồng giết ta luôn cho rồi".  

 

"Ta nghĩ mấy năm gần đây ta cũng tương đối nổi tiếng tại thánh vực Thiên Hồng rồi, nếu ngươi đi ra giết ta sớm thì có phải ta đã chết rồi không".  

 

"Không thì ngươi đưa những phân thân khác vượt qua bức tường ranh giới giữa đất trời dài ba mét, rộng ba mét mà giết ta thì ta đã không còn mạng nữa, chứ để ta trưởng thành từng bước một thế này thì ngươi sẽ không giết được ta đâu!"  

 

"Cho kẻ địch cơ hội trưởng thành ư? Chẳng sáng suốt chút nào".  

 

Diệp Chi Vấn tỏ ra chán nản: "Ta cũng nghĩ đến điều đó rồi chứ, nhưng bức tường ranh giới tại cõi Cửu Thiên đâu dễ dàng qua lại? Từ Hạ Tam Thiên đến Trung Tam Thiên dựa vào thực lực, còn từ Trung Tam Thiên về Hạ Tam Thiên thì phải phụ thuộc vào số phận, ta cũng không dám mạo hiểm".  

 

"Dù gì Vô Thượng Thần Đế năm đó đã thống nhất vạn giới và tách rời vạn giới sẵn rồi, thế giới có sự thay đổi đáng kể, do đó quy tắc trong đất trời thế nào là phải tuân theo thế đó".  

 

"Còn việc giết ngươi luôn thì ta có nghĩ tới rồi đấy, nhưng... quá khó khăn".  

 

"Ta cần suy tính cho Ma tộc nên phải trù tính hết mọi thứ rồi sắp xếp thỏa đáng được. Phiền lắm".  

 

Ôn Hiến Chi hừ lạnh: "Nói linh tinh gì thế, sư phụ ta là Thánh Nhân thì đã sao, Thánh Đế nhà ngươi tới giết thử xem, không đánh chết ngươi ta đổi tên Ôn Hiến Chi ngay".  

 

"Tên đồ đệ này của ngươi..."  

 

Diệp Chi Vấn bật cười: "Trông giống Thạch Cảm Đương thật đấy".  

 


Tần Ninh hờ hững đáp: "Hắn ngốc hơn Thạch Cảm Đương!"  

 

"..."  

Ôn Hiến Chi nhỏ giọng nói: "Sư phụ ơi, ở ngoài cho con chút mặt mũi đi chứ!"