Nghe thấy lời này, Tần Ninh không nhịn được cười nói: "Không thể không nói, Ma tộc các ngươi đúng là nhập gia tùy tục, đặt tên thật sự rất êm tai".
"Dạ Túy Mộng... Đêm say một mình, rong chơi trong mộng!"
Dạ Túy Mộng nghe thấy vậy thì nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: "Không hổ là Ngự Thiên Thánh Tôn chuyển thế, tâm tính không phải thứ mà chúng ta có thể đánh đồng".
"Chỉ là Tần công tử, lần này chúng ta đều đến vì ngươi, đã rất coi trọng ngươi rồi".
"Chẳng lẽ còn chưa đủ sao?"
Tần Ninh nghe vậy thì không nhịn được cười nói: "Ta cũng nói rồi, nếu đã tới thì xuất hiện hết đi, sao phải che che giấu giấu làm gì?"
Tần Ninh đứng trước tế đàn, năm cột Thiên Vẫn Huyền Thiết trôi nổi phía sau.
Mà võ giả cảnh giới Thánh của năm phe lại không dám thở.
Lúc này... nếu dám can đảm làm loạn, chắc chắn người chết sẽ là bọn họ.
Tần Ninh không có ý định buông tha cho bọn họ.
Ma tộc chỉ lợi dụng bọn họ thôi.
Điều này đủ để chứng minh, lần này Ma tộc căn bản không hề muốn hợp tác với bọn họ, mà chỉ đến vì Tần Ninh, vì Ngự Thiên Thánh Tôn.
Bọn họ chỉ là đám ngu ngốc bị lợi dụng thôi.
Khi Tần Ninh vừa dứt lời, từng bóng người lần lượt xuất hiện ở nơi xa.
Khi những bóng người kia đi ra, khí tức cực nóng đập vào mặt.
Từng ngọn lửa quanh quẩn khắp trời đất.
Từng hơi thở nóng rực khiến người ta khô nóng.
Giờ phút này, mọi người đều đưa mắt nhìn.
Chỉ thấy một người cầm đầu mặc một bộ áo giáp lửa, tóc dài buộc lên, thân hình nhìn như yếu đuối nhưng lại như có được sức mạnh vô cùng vô tận.
Mà người kia, nhìn kỹ lại sẽ thấy không hề cường tráng, ngược lại trông vô cùng mảnh mai giống phụ nữ, làn da trong trắng lộ hồng, cực kỳ đặc biệt.
"Tộc Viêm Ma, Viêm Như Ngọc, bái kiến Ngự Thiên Thánh Tôn!"
Người kia vừa mở miệng, giọng nói tràn ngập từ tính, lại vô cùng trong trẻo.
Loại khí tức mạnh mẽ đó rất giống với Huyết Âm Phục và Dạ Túy Mộng.
"Viêm Như Ngọc..."
"Khen ta như vậy, ta sẽ thấy ngại lắm".
Tần Ninh cười nói: "Huyết Ma đã tới, Dạ Ma đã tới, Viêm Ma đã tới, vậy tộc Mị Ma cũng nên tới rồi nhỉ?"
"Xem ra Tần công tử rất muốn gặp nô gia!"