Phong Thần Châu

Chương 4629: "Thiên Chấn Thương!"  




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 Trong phút chốc, ánh sáng dâng lên, tám cột sáng cao ngàn trượng phóng lên trên không trung.  

 

Lúc tám cột sáng cao ngàn trượng kia dâng lên trên đỉnh đầu đám người Tần Ninh, chỉ thấy ánh sáng bắn ra bốn phía, từng tiếng ầm ầm vang lên.  

 

Ầm ầm ầm...  

 

Trong nháy mắt, tám cột sáng chiếu xuống từng luồng sáng, trực tiếp ngưng tụ lên trên đỉnh đầu Tần Ninh.  

 

Dao động khủng bố lập tức lan ra.  

 

Lúc này khí tức khiến không người nào có thể thở được dao động ra.  

 

Chỉ thấy trận pháp Tần Ninh ngưng tụ nhanh chóng xoay tròn.  

 

Mọi người thấy một màn này đều vô cùng chấn động.  

 

"Trận này... Ít nhất là thánh trận cấp chín đi?"  

 

"Nhìn không rõ, chỉ là... thế mà Tần Ninh lại biết được biện pháp phá giải?"  

 

"Cũng không nghe nói người này là đại sư trận pháp mà!"  

 

Rất nhiều võ giả đều bị chiêu thức phá trận hùng vĩ này của Tần Ninh làm cho chấn động.  

 

Tuy nói tám vị Thánh Vương ra lực, thế nhưng rõ ràng Tần Ninh mới là trung tâm tọa trấn.  

 

Phải cần cực kỳ hiểu biết về trận pháp mới có thể làm được!  

 

Mà xung quanh cơ thể Tần Ninh, từng luồng ánh sáng ngưng tụ, lúc này mặt đất dưới chân cũng chấn động theo.  

 

Một bệ đá đột nhiên xuất hiện.  

 

Đường kính bệ đá khoảng ngàn trượng.  

 

Lúc này chúng vừa vặn bao trùm khắp mặt đất xung quanh dãy núi.  

 

Từng tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.  

 

Sắc mặt Tần Ninh hơi tái nhợt.  

 

Chỉ là bệ đá kia càng lên càng cao, càng lên càng cao, cho đến cuối cùng đi tới dưới chân Tần Ninh, bệ đá bóng loáng dung hợp với trận pháp dưới chân Tần Ninh.  

 

Ầm...  

 

Giờ phút này, một tiếng ầm vang lên.  

 

Trận pháp dung nhập vào trong bệ đá, mặt ngoài bệ đá cũng tách ra một trận pháp, cả hai kết hợp phóng ra khí tức kinh khủng.  

 

Trận bát quái nhanh chóng xoay tròn.  

 

Lúc cả hai hợp nhất, dưới bệ đá bắt đầu xuất hiện biến hóa.  

 

Lúc bệ đá dâng lên, bốn phía đều vô cùng bóng loáng, thế nhưng lúc này lại xuất hiện từng đường vân.  

 

Những đường vân kia giống như đang vẽ ra một bức tranh.  

 

Mà từng nét vẽ đều phác họa ra một nam một nữ khắc trên hai cánh cửa.  

 

Người đàn ông đẹp trai tuấn tú, người phụ nữ điềm tĩnh xinh đẹp, rất có vẻ trai tài gái sắc.  

 

"Là Vị Ương Thánh Đế!"  

 

Đám người kinh ngạc kêu lên.  

 

Lúc này trên bệ đá, một cánh cửa lớn ngưng tụ ra, dần dần từng tiếng ầm ầm vang lên, lúc này hai cánh cửa đã được mở ra.  

 

Những tiếng ầm ầm đó khiến mọi người đều cảm giác màng nhĩ đang phải chịu chấn động cực lớn.  

 

"Mở, mở...", tiếng vui mừng của đám người không ngừng vang lên.  

 

Vẻ mặt của Tần Ninh lại vẫn thận trọng như cũ.  

 

"Lúc nào ta nói dừng tay thì mọi người cùng nhau dừng tay!"  

 

Tần Ninh trực tiếp mở miệng nói.  

 

Các vị Thánh Vương đều gật đầu.  

 

Dần dần, tốc độ của trận bát quái càng ngày càng chậm, đến cuối cùng dường như đã hoàn toàn dừng lại.  

 

"Dừng tay!"  

 

Tần Ninh nói một câu.  

 

Tám người thi nhau dừng tay.  

 

Thế nhưng một giây sau, sắc mặt Tần Ninh lại đột nhiên tái đi, phun ra một ngụm máu tươi.  

 

Cả người hắn rơi xuống trên bệ đá, nhìn về phía một phương hướng.  

 

"Thiên Chấn Thương!"  

 

Tần Ninh trực tiếp mở miệng.  

 

Chỉ là hắn còn chưa dứt lời, đột nhiên một bàn tay đen sì đã ngưng tụ ra trong trận pháp trên bệ đá, trực tiếp bắt lấy cả người Tần Ninh.  

 

Uỳnh...  

 

Bên trong bàn tay đen sì đó bộc phát ra một dao động khủng bố.  

 

Bàn tay đó trong nháy mắt xuyên thủng qua cơ thể Tần Ninh.  

 

Trước sau ở giữa, phát sinh tốc độ, thật sự là quá nhanh quá nhanh.  

 

Thiên Chấn Thương thấy cảnh này, sắc mặt lạnh lẽo, trong nháy mắt đã dẫn đám người Thiên Võ Đạo sau lưng xuyên qua cánh cửa lớn trên bệ đá tiến vào bên trong thánh cảnh Vị Ương.  

 

Mà giờ phút này, đám người Tề Hạo, U Hồn Thiên, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi lại thi nhau muốn tới gần Tần Ninh.  

 

"Đừng tới đây!"  

 

Tần Ninh bỗng nhiên đưa tay bắt lấy bàn tay đen sì kia.  

 

Chỉ thấy trong bóng đen dưới người, một khuôn mặt bỗng nhiên nổi lên.  

 

 

chapter content