Phong Thần Châu

Chương 4372: "Hỏi ngươi người ở đâu thì cứ trả lời là được".  




 

"Trên thực tế, cũng không tính là xen vào chuyện bao đồng".  

 

"Tề Bác đã đồng ý giúp ta tìm người, bây giờ bị người khác hại thành bộ dáng này, ta còn chưa tìm được người, đương nhiên phải khiến kẻ đã hại hắn ta phải trả giá đắt".  

 

"Mà Tề Khánh vương gia là bệnh nhân của ta, vừa mới chữa khỏi được một nửa đã bị người ta giết chết rồi. Ta phải tìm kẻ giết ông ta tính sổ!"  

 

Tần Ninh nghiêm túc nói: "Đây cũng là chuyện của ta".  

 

Giản Bác, Tấn Triết và Nhan Như Họa xem như hoàn toàn hiểu được.  

 

Nói cho cùng, tổ sư thúc chính là muốn xen vào chuyện này.  

 

Nhan Như Họa khẽ nói: "Một đám mặt người dạ thú, nên bị giết, nên được quản lý".  

 

"Không sai!"  

 

Tấn Triết cũng nói: "Cho dù cái tên Thánh Chủ gì đó xuất hiện, chúng ta cũng phải đòi lại công bằng".  

 

Giản Bác nhìn dáng vẻ lòng đầy căm phẫn của hai người, nội tâm thầm mắng vô sỉ.  

 

"Yên tâm, ta tự có kế hoạch!"  

 

Tần Ninh thì thầm nói: "Nếu Thánh Chủ Tề Hạo kia không xuất hiện thì thôi, nếu dám xuất hiện, ông ta không quỳ xuống nói lời xin lỗi thì sẽ không xong đâu!"  

 

Nghe đến lời này ba người lạnh cả tim.  

 

Quỳ xuống nói lời xin lỗi?  

 

Tổ sư thúc nói khoác hơi quá đà rồi đấy!   

 

Thánh Chủ của Đại Tề Thánh Quốc là một vị Thánh Vương.  

 

Vô địch Thánh Vương.  

 

Cho dù là sư tổ của bọn họ ở đây thì cũng không thể tự tiện nói như vậy.  

 

Tần Ninh cũng kệ, lẳng lặng ngồi ở trên ghế ngồi ngoài đại sảnh chờ đợi.  

 

Cửu Anh dốc toàn lực kéo đi, chưa đến nửa ngày, Nguyên Hoàng cung đã xuất hiện tại không phận của Hồn Vương phủ tại Hồn Vương quận.  

 

Chỉ là, Hồn Vương phủ giờ phút này cũng đang tơi tả không chịu nổi, lộn xộn cực kỳ.  

 

Một số người đang dọn dẹp sự đổ nát.  

 

"Đánh nhau kịch liệt thật..."   


 

Nhan Như Họa thấy cảnh này, nói: "Tổ sư thúc, để con đi xem xem đám cao thủ Hồn Vương phủ đang ở đâu!"  

 

"Còn phải hỏi?"  

 

Tần Ninh giờ phút này sải bước ra khỏi Nguyên Hoàng cung, xuất hiện ở cầu thang bên ngoài Nguyên Hoàng cung, nhìn về phía bên dưới.  

 

"Tề Hồn và Tề Ngọc Phong đâu rồi?"  

 

Một tiếng quát truyền khắp trăm dặm.  

 

Ở bên dưới, một thống lĩnh đang giám sát võ giả dọn dẹp lại Hồn Vương phủ nhìn về phía không trung.  

 

Nguyên Hoàng cung cao trăm trượng, nhìn có mấy phần uy nghiêm.  

 

Tên thống lĩnh quát lớn: "Thứ ngông cuồng to gan, có biết đây là..."   

 

Bành...   

 

Chỉ là tên thống lĩnh kia còn chưa kịp nói hết câu thì Tần Ninh đã cách không vung một quyền nện xuống.  

 

Tên thống lĩnh Địa Thánh thất phách lúc này miệng mũi đầy máu, sắc mặt tái nhợt.  

 

"Hỏi ngươi người ở đâu thì cứ trả lời là được".  

 


Không muốn sống sao?  

 

Tên thống lĩnh giờ phút này sắc mặt trắng bệch, run rẩy nói: "Đang ở trong hành cung, cách nơi đây..."   

"Là kẻ nào đang làm loạn?"