Phong Thần Châu

Chương 3997: Nhưng sự thật chính là như thế.  




Giờ khắc này, Tần Ninh định biến biển linh thức ba mươi vạn mét của mình hoàn toàn lột xác thành hồn hải, dẫn ra nhất hồn.  

 

Bên trong Tụ Linh Trận, thánh lực thiên địa hội tụ.  

 

Tần Ninh ổn định lại tâm trí.  

 

Sức mạnh lần lượt được phóng ra, tâm thần của Tần Ninh càng thêm trong suốt.  

 

Hắn lúc trước đã ngưng tụ tam hồn, chẳng qua là bị sức mạnh thiên địa ngăn cản, ngã xuống cảnh giới Hóa Thánh.  

 

Khoảng thời gian gần đây, hắn một mực yên tĩnh tu hành.  

 

Hiện nay, hồn hải ngưng tụ bảy mươi vạn mét, cuối cùng cũng có thể coi như là bao trùm hồn hải hoàn toàn, bắt đầu ngưng tụ tam hồn.  

 

Giờ khắc này, Tần Ninh phóng thích sức mạnh trong cơ thể.  

 

Từng luồng khí tức được thả ra, hai bên trái phải hắn dần dần có một rồng và một phượng xuất hiện, giương cánh bay cao.  

 

Rồng phượng vờn quanh.  

 

Hồn hải bên trong cơ thể Tần Ninh lúc này cuồn cuộn lên như là sóng nước, phóng ra ngoài.  

 

Từng luồng linh thức bị hồn hải càn quét.  

 

Biển linh thức màu xanh lúc này dần dần hóa thành hồn hải.  

 

Từng ngày từng ngày trôi qua.  

 

Biển linh thức trong cơ thể Tần Ninh dần dần bị hồn hải bao trùm.  

 

Hồn hải trăm vạn mét!  

 

Hư Thánh tầng mười.  

 

Mượn sức lực lớn mạnh của long hồn cùng phượng hồn, hồn hải viên mãn.  

 

Chỉ là lần này, Tần Ninh cũng không chỉ có dự định đạt đến Hư Thánh tầng mười.  

 

Giờ khắc này, bên trong hồn hải.  


 

Tần Ninh đưa ý niệm đi vào, nhìn bốn phía, bên trong vùng sáng màu xanh u tĩnh là một không gian yên ắng.  

 

Tần Ninh chỉ điểm, long hồn lúc này xuất hiện, bay lượn khắp thiên địa trong hồn hải.  

 

Lại chỉ một điểm nữa, phượng hồn lao vùn vụt lên không trung của hồn hải.  

 

Giờ khắc này, hồn hải dao động động không thôi.  

 

Thiên địa gào thét, sức mạnh bành trướng.  

 

Hồn hải nảy sinh ra không ít dị tượng.  

 

Mà giờ khắc này, bên trong thánh trận.  

 

Tiếng rồng ngâm phượng hót xung quanh thân thể Tần Ninh vang lên bên tai không dứt, như muốn phá thánh trận, phá thiên địa mà ra.  

 

Tiếng ầm ầm vang lên, khí tức che lấp đại trận kia tựa hồ cũng sắp không chịu nổi.  

 

Mà giờ khắc này, Hiên Viên Hương Nhi đang nằm trên ghế đu cũng bắt đầu run rẩy.  

 

Không chỉ như vậy.  

 

Ngay tiếp theo, mặt đất trong phạm vi trăm dặm xung quanh cũng run rẩy theo.  

 

Dương Thanh Vân, Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn nào còn tâm trí mà tu hành nữa.  

 

Ba người nhao nhao đi ra, nhìn về chỗ Tần Ninh.  

 

"Đây mà là đột phá à… Là làm ầm mới đúng..."  

 

"Đột phá Thánh Nhân mà có động tĩnh lớn vậy sao?"  

 

"Đúng thế..."  

 

Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn tiếp lời nhau phàn nàn.  

 

Hiên Viên Hương Nhi giờ phút này cũng đứng dậy, nhìn về phía thánh trận kia.  

 

Bóng dáng Tần Ninh đã không còn rõ ràng.  

 

Chỉ là thánh trận kia đang ngưng tụ vô số luồng sáng, phảng phất như rồng phượng hội tụ, làm người sợ hãi.  

 

Khí tức lần lượt khuếch tán ra, bộc phát một cách mạnh mẽ.  

 

Khí tức khủng bố như vậy đúng là không giống đột phá Thánh Nhân gì cả.  

 

Hiên Viên Hương Nhi giờ phút này cũng cảm thấy buồn bực.  

 

Tần Ninh này quá thần bí.  

 

Cũng không biết cô ta đã gán hai từ “thần bí” này cho Tần Ninh bao nhiêu lần rồi.  

 


Bên trong hồn hải, long hồn cùng phượng hồn tựa hồ muốn khuấy động thiên địa, khiến cho hồn hải bình tĩnh bị càn quét như sóng trào.  

 

Mà trong lúc càn quét đí.