Phong Thần Châu

Chương 3899: Nên làm thế nào cho phải?  




 

Lúc này, hai người khí thế giằng co.  

 

"Kẻ nào dám náo loạn trong thành Nguyên gia?"  

 

Một tiếng quát cuồn cuộn mà tới.  

 

Sau một khắc, có ba người phá không mà ra, xuất hiện tại tửu lâu.  

 

Trên phố thì có một đội vệ binh mặc áo giáp đồng phục đi tới.  

 

Hộ vệ của Nguyên gia đã đến.  

 

Tốc độ nhanh khiến người ta phải líu lưỡi!  

 

"Nguyên Hạo đại thống lĩnh!"  

 

Nguyên Thành Phong người tới, nhẹ nhàng thở ra.  

 

Nguyên Hạo đại thống lĩnh chịu trách nhiệm quản lý sự an nguy của Nguyên gia, toàn bộ hộ vệ trong thành Nguyên gia đều do một người cai quản.  

 

Mà ông ta cũng là một cao thủ Hư Thánh tầng mười.  

 

"Nguyên Thành Phong? Có chuyện gì vậy?"  

 

Nguyên Hạo mặc áo giáp sắt, vẻ ngoài tầm ba mươi mấy tuổi, khí chất xuất chúng, nói năng có khí phách.  

 

"Nguyên Hạo thống lĩnh!"  

 

Nguyên Thành Phong chắp tay nói: "Ly Tâm Lăng cùng Ly Tâm Linh Nguyệt nợ ta thánh thạch, ta phái Tô Long tới đòi, kết quả là tên Tần Ninh này lại đả thương Tô Long, ta đích thân ra mặt mà hắn lại giết hai ta tên hộ vệ".  

 

Nghe đến lời này, Nguyên Hạo nhíu mày.  

 

Ly Tâm Lăng lại quát: "Hắn ta nói hươu nói vượn, chúng ta chỉ nợ năm vạn thánh thạch, thế nhưng hắn ta lại nói chúng ta thiếu nợ bảy vạn, cố ý gây chuyện, lúc này mới động thủ..."   

 

Nguyên Hạo tiếp tục nhướng mày.  

 


Ông ta biết nhân phẩm Nguyên Thành Phong thế nào.  

 

Thế nhưng đây là thành Nguyên gia! Người Nguyên gia có sai cũng là đúng! Nguyên Hạo nhìn Tần Ninh, một thanh niên tuấn lãng, mi thanh mục tú, nhìn tuổi tác không lớn, nhưng cảnh giới lại không kém.  

 

"Đã như vậy, đi theo ta về để ta tra hỏi kỹ càng đi!"  

 

Nguyên Hạo nói thẳng.  

 

"Tra hỏi cái gì?"  

 

Tần Ninh lại cười nói: "Ta không thích bị người áp bách!"  

 

"Không phải do ngươi quyết định!"  

 

Nguyên Hạo giờ phút này sải bước ra, chụp lấy Tần Ninh.  

 

"Dừng tay!"  

 

Một tiếng quát lúc này đột nhiên vang lên.  

 

Ở cửa tửu lâu có hơn mười người xuất hiện.  

 

Người cầm đầu có vẻ mặt hoảng hốt, vội vàng lên tiếng quát lớn.  

 

"Nguyên Phong thiếu gia!"  

 

Nguyên Thành Phong và Nguyên Hạo hai người, nhìn thanh niên, vội vàng chắp tay thi lễ.  

 

Nguyên Phong! Con cháu dòng chính của Nguyên gia, thân phận địa vị cao cao tại thượng.  

 

Nguyên gia mạnh đến cấp bậc này, con cháu Nguyên thị trong thành Nguyên gia cũng đến mấy ngàn.  

 

Nhưng dòng chính nòng cốt thì chỉ có nhiêu đó.  

 

Trưởng tộc Nguyên gia Nguyên Mậu Phong, nhị gia Nguyên Thừa Tại, tam cô cô Nguyên Di Tâm, tứ gia Nguyên Mậu Minh.  

 

Con cái của mấy vị này cũng có thân phận hiển hách.  

 

Nguyên Thành Phong cũng là người Nguyên gia, nhưng cũng chẳng biết thuộc chi hay nhánh nào.  

 

Nguyên Phong này có thân phận cực cao, cho dù là Nguyên Thành Phong ông ta cũng khó mà được gặp mặt thường xuyên.  

 

Nhưng Nguyên Thành Phong không rõ vì sao Nguyên Phong lại đến tửu lâu Nguyên Minh này?  

 

Bình thường mà nói, con cháu thuộc tầng lớp nòng cốt của Nguyên thị cũng toàn đến tửu lâu Nguyên Nguyệt chứ! Nơi đó là tửu lâu tốt nhất trong thành Nguyên gia, cũng là chỗ tiếp đãi khách quý! Giờ này khắc này, Nguyên Thành Phong toát ra rất nhiều suy nghĩ.  

 

Nên làm thế nào cho phải?  

 

Còn Tần Ninh thì nhìn Nguyên Phong.  

 

Thanh niên ban nãy.