Phong Thần Châu

Chương 3782: Hai người đều biết.  




 

Nghe cái tên cho bọn họ cảm giác không tốt lắm.  

 

Đi trên đường có đủ loại các dạng người đi đi lại lại.  

 

“Tiểu huynh đệ, thật không dám giấu diếm, bọn ta cũng không phải ở đây, bị người đuổi giết lưu lạc đến đây, nơi này là chỗ nào của thế giới Cửu Thiên?”  

 

Tiên Vô Tận khách khí nói.  

 

“Nơi này là thành Thanh Ma, xung quanh vạn dặm đều là khu vực của thành Thanh Ma”.  

 

“Thành Thanh Ma ở vùng đất phía nam của Cự Ma, thuộc về một tòa thành lớn”.  

 

Thành Thanh Ma! Đất Cự Ma.  

 

Cái tên này càng nghe càng khiếp sợ.  

 

“Đất Cự Ma là một trong thất đại địa Nam vực Thanh Châu, ở chỗ này phần lớn đều là những người không sống được ở lục đại địa khác”.  

 

Lý Huyên cười nói: “Nơi này rất nguy hiểm, mấy người thật may mắn khi gặp được ta”.  

 

Nguy hiểm?  

 

Ừ, không sai.  

 

Không nguy hiểm, mấy người bọn họ rõ ràng thoạt nhìn là mấy lão già hồ đồ nghèo khổ cũng có thể bị người ta đánh cướp bốn năm lần sao?  

 

 

 

Lý Huyên lại nói: “Cũng may mấy người gặp phải ta, nếu không bị người ta hại chết có thể cũng không biết”.  

 

Lý Huyên cười một tiếng, nhìn về phía hai người.  

 


“Tỷ tỷ ta nói làm người phải giữ vững bản tâm, không thể không đề phòng lòng người, nhưng lòng hại người tuyệt đối không thể có, thỉnh thoảng ra tay tương trợ có lẽ sẽ khiến bản thân lấy được một đoạn thiện duyên”.   

 

Tiên Vô Tận vội vàng nói: “Lý Huyên thiếu hiệp, lần này cậu tuyệt đối đã kết cho bản thân một đại thiện duyên!”  

 

Lý Huyên lại cười.  

 

Thiếu niên rất thích cười, mỗi lần cười đều lộ ra hàm răng sạch sẽ.  

 

Tiên Vô Tận không chỉ là ngoài miệng  nói như vậy.  

 

Trong lòng cũng nghĩ như vậy.  

 

Lần này Lý Huyên thật sự kết thiện duyên.  

 

Nếu Tần Ninh tỉnh lại, Lý Huyên nhất định sẽ nhận được ân huệ.  

 

“Hai vị, theo ta tiến vào bên trong thành Thanh Ma, chớ nên nhìn lung tung, nói bậy bạ, làm lộn xộn”.  

 

Nghe đến lời này, Tiên Vô Tận và Tuyết Ưng đều sững sờ.  

 

“Hai vị, ta đã nói qua thành Thanh Ma, chữ Ma này ta nghĩ mấy người nên có hiểu biết”.  

 

“Bên trong thành Thanh Ma chém giết đánh nhau cực kỳ bình thường, trên đường phố đều có thể sẽ chết người”.  

 

“Có thể một ánh mắt, có thể một câu nói bậy, hoặc là một động tác liền sẽ dẫn đến một trận tranh đấu, liên quan đến mạng người”.  

 

“Không chỉ là thành Thanh Ma như vậy, bên trong đất Cự Ma đều là như vậy”.  

 

Nghe đến lời này, Tuyết Ưng và Tiên Vô Tận lại càng ngẩn ngơ.  

 

Đây thật sự là thế giới Cửu Thiên sao?  

 

Quá nguy hiểm!  

 

“Tuy ta không biết mấy người các vị đến từ đâu, nhưng bên trong thất đại địa Nam vực Thanh Châu, đất Cự Ma là hỗn loạn nhất, nơi này không có nơi nào có thể thống nhất trở thành bá chủ, nơi này là vùng đất hỗn loạn”, Lý Huyên cười ha hả nói.  

 

Giống như cậu ta đối với quy luật sinh tồn nơi này đã sớm sáng tỏ.  

 

“Đến rồi!”  

 

Ba người vừa đi vừa trò chuyện, phía trước một tòa thành lớn giống như chế tạo từ hắc thiết xuất hiện trước mặt ba người.  

 

Hai người Tiên Vô Tận và Tuyết Ưng đó cũng là nhân vật đứng đầu kiến thức phi phàm trên đại lục Vạn Thiên.  

 

Nhưng lúc này ánh mắt nhìn sang thành hắc thiết này cho người ta cảm giác mang một loại áp chế hết sức mạnh mẽ.