Phong Thần Châu

Chương 3702: Trên thực tế, hành động này có chút nguy hiểm.  




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

               Tốc độ nhanh như hổ đói vồ mồi.  

             Đối với quy tắc đất trời trong cấm địa này, biển linh thức của Tần Ninh giống như là một cái bánh nhân thịt, tràn ngập lực hấp dẫn trí mạng.  

             Giờ phút này, trong cơ thể Tần Ninh, sức mạnh hội tụ.  

             Biển linh thức bị bào mòn từng chút từng chút một.  

             Kim Vũ Ưng dang rộng đôi cánh, che lấp cả mặt trời, nó nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt lộ ra vẻ khó hiểu.  

             “Tên nhóc này muốn chết phải không?”  

             Kim Vũ Ưng mờ mịt khó hiểu nói: “Vương Giả loài người ở trong Yêu Tháp Sơn bị rất nhiều hạn chế, bây giờ mà phóng ra biển linh thức, đất trời sẽ nuốt chửng biển linh thức của hắn”.  

             “Đâu phải chỉ có nơi này!”  

             Hổ Vương Hắc Yên cười nhạo nói: “Tuyệt Mệnh Linh cốc, vùng biển Thiên Ngoại, Huyền Thiên Sơn và Tuyết Vực Băng Nguyên, có nơi nào mà không cắn nuốt biển linh thức của Vương Giả loài người?”  

             Giờ phút này, ánh mất mấy con thú này đều khẽ dao động.  

             Tần Ninh chắc chắn là muốn chết! Nhưng mà lúc này, Tần Ninh vẫn ngồi im không động đậy.  

             Dường như người mà năm đại Thú Vương đang thảo luận không phải là hắn.  

             “Thú tộc nhất mạch của ta cũng được xem như là được một vùng đất trời này quan tâm”.  

             Huyền Tê Kim Giác nhịn không được nói: “Lúc này mà ngưng tụ biển linh thức, đối với ta có rất nhiều chỗ tốt, nhưng đồng thời đối với loài người cũng có lực áp chế rất lớn!”  

             “Kẻ này…muốn làm cái gì?”  

             Lúc này, mấy con thú đều không hiểu được hành động của Tần Ninh.  

             Người này muốn làm gì?  

             Không ai nhìn ra được.  

             Cho dù là Cửu Anh, bây giờ nó cũng không hiểu được.  

             Tần gia muốn làm gì?  

             Tự bạo sao?  

             Bây giờ mà tự bạo thì cũng không thể giết chết được mấy vị thú vương này mà?  

             Hắn muốn làm gì thế?  

             Giờ phút này, Tần Ninh vô cùng tập trung.  

             Biển linh thức không ngừng bị hao mòn, không ngừng bị giảm bớt.  

             Nhưng mà, tình huống này chưa duy trì được bao lâu.  

             Dần dần, biển linh thức của Tần Ninh bị hao mòn đến mức chỉ còn lại cực kỳ nhỏ bé, giống như chỉ còn lại một chấm.  

             Lúc này, khí tức của Tần Ninh đã hạ thấp xuống tương đương với cấp bậc Thiên Nhân.  

             Độ cao ba nghìn mét.  

             Hai tiếng đồng hồ.  

             Năm đại Thú Vương đi đến độ cao bốn cây số, thân thể liền dừng lại.  

             Mà cùng lúc đó, thân thể Tần Ninh bắt đầu xảy ra thay đổi.  

             Biển linh thức vốn cạn kiệt kia, vậy mà lại bắt đầu từ từ tái sinh.  

             Từng chút từng chút, hiến thành mười mét…Trăm mét…Tốc độ cũng không nhanh.  

             Nhưng mà một lúc lâu sau cũng đến được hai vạn mét.  

             Giờ phút này, năm đại Thú Vương ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, ánh mắt tràn đầy kinh hãi.  

             Thật sự là không thể tưởng tượng được.  

             Biển linh thức bị quy tắc đất trời cắn nuốt, sau đó khôi phục…Điều này cũng quá là thần kỳ! Dần dần, thân hình của năm đại Thú Vương đã đến độ cao năm nghìn mét.  

             Giờ phút này bọn chúng dừng lại.  

             Biển linh thức của Tần Ninh bắt đầu tăng lên…Ngay sau đó, năm đại Thú Vương cảm thấy hoàn toàn mơ hồ.  

             Ngay cả Cửu Anh, ánh mắt nó cũng tràn đầy hoảng sợ.  

             Quá là quỷ quái! Tần Ninh là người, cũng không phải là yêu thú.  

             Nhưng ở nơi này, biển linh thức lại tăng lên, mà độ tăng trưởng lại còn cường đại hơn so với bọn nó.  

             Không phải chỉ là mạnh hơn một điểm mà là mạnh hơn gấp trăm lần.  

             Hai tiếng đồng hồ, biển linh thức khuếch tán ra một vạn mét.  

             Đây không phải là một trò đùa đấy chứ! Nhưng mà lúc này đây, chuyện này thực sự xảy ra ngay trước mắ bọn nó.  

             Tại sao có thể như vậy! Ai có thể giải đáp cho chúng nó không.  

             Một lúc lâu sau, năm đại Thú Vương lại bay lên.  

             Vị trí sáu nghìn mét.  

             Bây giờ, năm đại Thú Vương đang đứng chờ đợi.  

             Bọn chúng thật sự chờ mong, biển linh thức của Tần Ninh, có thể tiếp tục gia tăng hay không?  

             Thời gian từ từ trôi qua.  

             Lần này, thời gian chờ đợi dường như lâu hơn.  

             Dần dần, cường độ linh thức trong cơ thể Tần Ninh xảy ra biến hoá.  

             Bên trong cơ thể, từng đường linh thức khuếch tán ra, dũng mãnh tiến vào biển linh thức, làm cho biển linh thức của Tần Ninh không ngừng lớn mạnh.  

             Trong quá trình đó, biển linh thức của Tần Ninh lúc này đã là bốn vạn mét.  

             Ngay sau đó, biển linh thức bắt đầu khởi động, hội tụ, giống như một vùng đại dương mênh mông, rộng lớn đang dựng lên trong nháy mắt.  

             Hiện tại, linh thức ngưng tụ thành rồng, ngưng tụ thành phượng quấn vào nhau rồi bay xung quanh.  

             Trong biển linh thức của Tần Ninh, rồng phượng song hành, giống như là phô bày ra sự ảo diệu của đất trời.  

             Giờ phút này, tất cả các con thú đều sửng sốt.  

             Đây là tình huống gì?  


             Mấy con Thú Vương mắt to trừng mắt nhỏ.  

             Hiển nhiên là chưa có ai từng nhìn thấy loại tình huống này.  

             Thật sự là quá mức thần kỳ! Sau đó, Tần Ninh từ từ mở mắt ra.  

             Hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra.  

             Bốn vạn mét! Vương Giả tứ phẩm! Đại khái là như vậy đi! Bây giờ mà biết được suy nghĩ trong lòng Tần Ninh, mấy con Thú Vương chắc chắn sẽ muốn phun ra một ngụm máu.  

             Bọn chúng khổ khổ cực cực mấy vạn năm ở nơi này, biển linh thức khuếch tán đến mức tận cùng, cũng không thể nào vượt qua được cực hạn mười vạn mét.  

             Lúc này Tần Ninh mới dùng mấy tiếng đồng hồ chứ! Từ hai vạn mét, lên tới bốn vạn mét.  

             Hơn nữa, xem dáng vẻ này, dường như biển linh thức không phải chịu sự hạn chế của sức mạnh đất trời! Sao có thể như vậy?  

             Người này là người, không phải là yêu thú.  

             “Các vị chờ một chút!”  

             Tần Ninh nhìn về phía U Tiêu Tiêu đang yên ổn ngồi ở kia, nói: “Có thể Tiêu Tiêu cần thêm một chút thời gian nữa, kiên nhẫn chờ đợi một chút đi!”  

             Giờ phút này, Huyền Quy Phục Địa nhìn về phía Tần Ninh, cười ha ha nói: “Xem ra lão hủ ta đây đúng là ánh mắt vụng về, không nhìn thấy được vị thiếu niên này có vài chỗ thú vị”.  

             “Nhưng mà không biết, rốt cuộc là tại sao thiếu hiệp lại làm được như vậy?”  

             Tần Ninh nhìn về phía đầu Huyền Quy Phục Địa, hắn cũng cười nói: “Cho dù là quan hệ hợp tác thì ta cũng không cần phải giải thích với các ngươi điều này!”  

             Tần Ninh không muốn nói, mấy đại Thú Vương cũng không tiện mặt dày hỏi tiếp.  

             Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía U Tiêu Tiêu.  

             Cửu U Chu Tước U Tiêu Tiêu ở nơi này, chắc chắn là sức mạnh sẽ tăng lên với tốc độ nhanh nhất.  

             Sở dĩ, hắn có thể từ Vương Giả nhị phẩm thăng cấp đến Vương Giả tứ phẩm, nguyên nhân quan trọng nhất chính do song hồn long phượng.  

             Song hồn long phượng có lực trấn áp vô cùng cường địa, tuyệt đối là cực kỳ rung động.  

             Song hồn long phượng ngưng tụ, hồn lực nở rộ, quy tắc đất trời không thể phán đoán được Tần Ninh rốt cuộc là thú hay là người.  

             Mà cái Tần Ninh dựa vào chính là điểm này.  

             Dùng song hồn long phượng che giấu đi khi tức của bản thân mình.  

             Do đó, lấy song hồn long phượng là vật dẫn, sức mạnh đất trời ở nơi đây sẽ đổ vào đó, làm cho biển linh thức lớn mạnh.  

             Trên thực tế, hành động này có chút nguy hiểm.  

             Có thể coi là hành vị coi thường trời đất! Nhưng khó có khi gặp được cơ hội này, Tần Ninh không muốn buông tha.  

             Nhưng mà U Tiêu Tiêu không giống như vậy.  

             Cô bé là Cửu U Chu Tước, là hậu duệ thuần khiết của Cửu U Chu Tước.  

             Quy tắc của cấm địa này, đối với loài người là hạn chế rất lớn, nhưng đồng thời, đối với thú tộc cũng là trợ lực tăng trưởng thật lớn.  

             Mấy con huyền thú nho nhỏ, trải qua mấy vạn năm có thể trở thành Thú Vương đứng đầu.  

             U Tiêu Tiêu là thần thú, không biết là cường đại hơn huyền thú gấp bao nhiêu lần.  

             Ngắn ngủi mấy tiếng đồng hồ, so với những chỗ tốt mà hắn đạt được, thứ cô bé có thể nhận được lại càng thêm nhiều, càng thêm cường đại.  

             Ầm…Đúng lúc này, một tiếng ầm vang lên.  

             Giờ phút này, trong thân thể U Tiêu Tiêu, một cỗ khí tức phóng thẳng ra ngoài.  

             Khí thế cường đại, thậm chí là chỉ trong nháy mắt đã làm cho năm đại Thú Vương cảm nhận được sự uy hiếp trí mạnh, không nhịn được mà muốn quỳ lạy hay nhanh chóng thoát khỏi nơi này.  

             Nhưng mà, khí thế khiến đáy lòng bọn chúng kinh sợ kia chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi biến mất không thấy tăm hơi.  

            

chapter content