Phong Thần Châu

Chương 3642: "Ta nói là được chứ gì..."  




 

Tiên Hàm cười hì hì nói: "Hơn nữa, cái tên Tiên Hạo này đạt được lợi ích từ huynh nên đã thăng làm Hạo Vương rồi đấy!"  

 

Tiên Hạo ở bên cạnh nghe đến lời này thì chắp tay với Tần Ninh.  

 

"Đừng chỉ hành lễ mà im lặng chứ, ca ta cho huynh làm Vương, tốt xấu gì huynh cũng phải cảm ơn đi chứ!"  

 

Tiên Nhân nghe đến lời này thì nhịn không được quát: "Tiên Hàm, đủ rồi, nhị ca cũng là ca của huynh đó!"  

 

Tiên Hàm bĩu môi nói: "Ta có bảo không phải đâu..."  

 

Tần Ninh gõ đầu Tiên Hàm, cười mắng: "Tên nhóc nhà ngươi không chăm chỉ tu luyện đi, ta rời đi hơn nửa năm mà ngươi lại không có gì tiến bộ!"  

 

"Không về Thiên Ngoại Tiên nữa, ta chuẩn bị đi thẳng về Thanh Ninh các!"  

 

Tiên Hàm nghe đến lời này, vẻ mặt buồn khổ nói: "Ca, huynh chỉ nhớ thương mỗi cái tên Dương Thanh Vân kia, hắn ta giỏi lắm, tuy biển linh thức bị thương thì cũng là một người tài ba mà!"  

 

"Đúng rồi, lão già Thiên Khí Vương kia còn đang chờ huynh ở Thiên Ngoại Tiên đấy, mỗi ngày chơi cờ với lão gia tử, làm lão gia tử phiền chết!"  

 

Nghe đến lời này, Tần Ninh khóe miệng khẽ nhếch.  

 

"Đem cái này cho ông ta, ta nghĩ ông ta sẽ hài lòng".  

 

Tần Ninh cười nói.  

 

Rồi ném ra một hạt châu.  

 

"Đây là cái gì?"  

 

"Bàn Nhược Châu!"  

 

Tần Ninh mở miệng nói: "Đồ tốt, có thể hấp dẫn thiên địa lực, khiến cho Vương Giả ở bên trong cấm địa mà không bị hạn chế. Ta lấy được từ trên người Văn Hiên đấy, ngươi bảo Thiên Khí Vương nghiên cứu kỹ rồi luyện chế ra một đám, khi đó, cấm địa Thiên Ngoại cũng không còn là cấm địa của Vương Giả nữa!"  

 

Nghe đến lời này, mấy người xung quanh đều tỏ vẻ ngạc nhiên.  

 

Bàn Nhược Châu?  

 

Văn Hiên đã dựa vào nó để bình yên vô sự ở trong hải đảo Thiên Ngoại sao?  

 

"Ca, huynh thật sự không đi Thiên Ngoại Tiên sao?", Tiên Hàm hơi có chút thất vọng nói: "Ta còn đang nghĩ huynh đến đó để hai ta luận bàn một chút kìa!"  

 

Thạch Cảm Đương ở bên cạnh nghe đến lời này thì nhìn Tiên Hàm.  

 

"Tiên Hàm, ngươi bớt đi!"  

 

Thạch Cảm Đương thầm nói: "Sư phụ lần này làm thịt Văn Vương, Vương Giả tam phẩm, ngươi thật muốn luận bàn một chút với sư phụ à"  

 

Nghe đến lời này, đám Tiên Hàm tái mặt.  

 

"Ha ha...", Tiên Hàm cười ha ha một tiếng nói: "Ta nói đùa, nói đùa ấy mà!"  

 

Tần Ninh không nói gì nhiều.  

 

"Lần này cụ thể ra sao thì mấy người của Thiên Ngoại Tiên sẽ tỉ mỉ nói với các ngươi sau. Tiên Hàm, ngươi tuy là Vương Giả thế nhưng vẫn cần khắc khổ tu hành như cũ".  

 

"Ngươi đến Linh Thức đàm nhiều vào, có lợi rất lớn với ngươi".  

 

Nhắc đến Linh Thức đàm, Tiên Hạo giờ phút này hơi thay đổi sắc mặt.  

 

Hàn khí của Linh Thức đàm đang dần dần giảm xuống.  

 

Hắn ta cũng biết tiền căn hậu quả.  

 

Cái tên Tần Ninh này...  

 

Thật đúng là không khách khí chút nào.  

 

"Đã như vậy, chúng ta chia ra ở đây, ngươi yên tâm, trở lại Thanh Ninh các giải quyết vấn đề của Thanh Vân xong thì ta sẽ đi đến vùng đất phía Đông".  

 

"Đến lúc ấy, nếu lão già Giang Trung Tiên có thể luyện chế ra Bàn Nhược Châu thì ta có thể cho ngươi đi cùng đến Yêu Tháp sơn cùng Huyền Thiên sơn, mở mang kiến thức ở những nơi mà ngươi chưa từng biết đến".  

 

"Đúng vậy!"  

 

Tần Ninh nói xong thì gọi Nguyên Hoàng cung ra.  

 

Nguyên Hoàng cung to lớn lúc này bay lên trời.  

 

Bảy người Tần Ninh, Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Thạch Cảm Đương, Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư, Tiên Nhân cứ thế mà đi.  

 

Tiên Hàm giờ phút này lập tức giữ chặt Tiên Lạc Vũ.  

 

"Cháu ngoan, mau kể cho thúc thúc xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì đi?"  

 

Tiên Lạc Vũ điều chỉnh xong cảm xúc rồi mới nói: "Nhị thúc, tam thúc, đi về trước đã, gặp gia gia và cha thì kể cũng không muộn".  

 

Bốp...  

 

Tiên Lạc Vũ vừa nói xong thì Tiên Hàm đã nện xuống một quyền, đầu Tiên Lạc Vũ lập tức sưng một cục.  

 

"Sao tam thúc lại đánh ta..."  

 

"Tiểu tử thúi, ta đây muốn nghe ngay bây giờ đấy thì sao? Mau kể nghe!"  

 


"Ta nói là được chứ gì..."  

 

Tiên Lạc Vũ một mặt buồn khổ.  

Cho tới bây giờ, hắn ta mới hiểu lời của cha.