Phong Thần Châu

Chương 3640: "Bán Vương rồi?"  




 

Giờ khắc này, Ninh Vương cùng Hoàn Vương đứng vững giữa không trung.  

 

Thiên địa lực xung quanh tựa hồ muốn nghiền ép thân thể bọn họ.  

 

Thế nhưng khi thiên địa lực tới gần hai người thì lại bị hai người hấp thu vào trong cơ thể, biến mất không thấy gì nữa.  

 

Vương Giả đi vào cấm địa sẽ bị thiên địa lực khống chế.  

 

Nhưng lúc này hai người lại không bị ảnh hưởng chút nào.  

 

Giọng nói của Thiên Tử Ninh khá có từ tính, giờ phút này mở miệng: "Xem ra Văn Hiên thất bại rồi!"  

 

"Ừm!"  

 

Địa Hoàn giờ phút này cũng là thản nhiên nói: "Tần Ninh... Quả nhiên là khó đối phó, Thiên Nhân ngũ bộ đánh giết Vương Giả tam phẩm, hai người chúng ta liên thủ chỉ sợ cũng không phải đối thủ của hắn".  

 

"Các chủ tự có tính toán, chúng ta không cần nhọc lòng".  

 

Địa Hoàn giờ phút này cũng gật đầu.  

 

"Chuẩn bị thỏa đáng chưa?"  

 

"Ừm!"  

 

"Vậy thì bắt đầu động thủ đi!"  

 

Hai thân ảnh lúc này tách ra.  

 

Một nam một bắc đứng vững phía xa rồi nhìn nhau.  

 

"Lên!"  

 

Thiên Tử Ninh quát khẽ một tiếng, hai tay nâng lên.  

 

Tiếng ầm ầm vang lên.  

 

Toàn bộ biển Thiên Ngoại như muốn sụp đổ.  

 

Mười toà hải đảo giờ phút này đột ngột mọc lên từ mặt đất, phiêu đãng trên bầu trời.  

 

Địa Hoàn lúc này khẽ đẩy bàn tay, ngăn chặn mười toà hải đảo nối liền cùng một chỗ.  

 

Giữa thiên địa lúc này hội tụ sức mạnh.  

 

Mười toà hải đảo không ngừng thu nhỏ.  

 

Cuối cùng, giống như là hóa thành mô hình rồi rơi vào trong tay Thiên Tử Ninh.  

 

Mặt biển lúc này khôi phục lại bình tĩnh.  

 

Giống như mười toà hải đảo, chưa hề xuất hiện.  

 

Giờ khắc này, Thiên Tử Ninh cùng Địa Hoàn nhìn ra xa.  

 

"Đi thôi!"  

 

Thiên Tử Ninh cười nói: "Bên phía các chủ cũng đã bắt đầu động thủ rồi, không biết lần này, Tần Ninh có thể cải thiên hoán địa hay chăng?"  

 

Địa Hoàn cũng là thản nhiên nói: "Hai ta nắm chắc thời gian, có lẽ có thể tới trước và xem trò hay!!"  

 

"Ừm!"  

 

Hai bóng người hóa thành tàn ảnh, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.  


 

Biển Thiên Ngoại rộng lớn vô ngần, lúc này dần dần bình tĩnh lại.  

 

Tựa hồ như ngàn năm, vạn năm, trăm vạn năm qua nó vẫn luôn như thế, không có bất kỳ dao động gì.  

 

...   

 

Một tháng trôi qua rất nhanh.  

 

Con thuyền của Thiên Ngoại Tiên đã tới gần rìa bờ biển Thiên Ngoại.  

 

Hôm đó, trên thuyền.  

 

Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch, Thạch Cảm Đương liên tiếp đứng trước mặt Tần Ninh.  

 

"Nhàn Ngư, Thiên Nhân thất bộ, được đấy".  

 

"Giang Bạch cùng Thạch Đầu cũng là Thiên Nhân tứ bộ".  

 

Tần Ninh nhìn về phía hai người, cười nói: "Không tệ".  

 

Thạch Cảm Đương nhìn Lý Nhàn Ngư, mặt hâm mộ nói: "Tiểu sư đệ gần tới Bán Vương mà ta mới tứ bộ, ganh tỵ thật đấy!"  

 

"Đường phải đi từng bước một đi, ngươi tỵ cái gì?"  

 

Tần Ninh mở miệng nói: "Sư phụ ta đây không phải cũng mới Thiên Nhân ngũ bộ hay sao, ngươi thấy ta có ganh tỵ các sư nương của ngươi không?"  

 

Các! Thành nhóm rồi! Thạch Cảm Đương cười hì hì nói: "Sư phụ cái thế vô địch, thực lực không thể quyết định qua cảnh giới được".  

 

"Bớt nịnh hót lại!"  

 

Tần Ninh nhìn Tiên Nhân phu nhân ở bên cạnh.  

 

"Bán Vương rồi?"  

 

"Ừm!"  

 

Diệp Viên Viên đứng cạnh giờ này khắc này cũng có khí tức Bán Vương.  

 

Hơn nữa không chỉ như vậy.  

Cường độ linh thức của Diệp Viên Viên đến bảy vạn mét! Rất khủng bố.