Phong Thần Châu

Chương 3479: “Cổ Chấn cung chủ!” 




 

 

Nếu nước biển đổ vào đại lục Vạn Thiên, chỉ e rằng không biết có bao nhiêu đại lục ở đại lục Vạn Thiên sẽ bị nước biển nuốt trọn.  

 

Hơn nữa, từ xưa tới nay không ai biết được càng về mặt ngoài biển Thiên Ngoại là cái gì! Đại dương mênh mông này rốt cuộc lan ra đến đâu cũng không ai biết.  

 

Suy cho cùng Vương Giả vào trong, chín phần chết một phần sống, trời sinh bị áp chế.  

 

Thiên Nhân không đi xa được như vậy.  

 

Cho nên không ai biết rõ biển Thiên Ngoại rốt cuộc là cái gì!   

 

Lúc này trên biển Thiên Ngoại.  

 

Một chiếc tàu lớn đạp sóng giương buồm đi xa.  

 

Trên chiếc tàu lớn kia có một ký hiệu bông tuyết rất đặc biệt.  

 

Thính Tuyết Sơn trang! Đệ nhất trang trong thiên hạ! Một trong lục đại bá chủ đại lục Vạn Thiên.  

 

Tàu lớn đi về phía trước, thiêu đốt từng viên linh thạch, tản ra sức mạnh lớn.  

 

Nước biển ăn mòn con tàu.  

 

Nhưng phần đáy con tàu, linh khí không ngừng sinh ra, triệt tiêu sự ăn mòn của nước biển.  

 

Linh khí bị ăn mòn lại lần nữa sinh ra, vòng đi vòng lại.  

 

Con tàu ngược lại không nguy hiểm gì.  

 

Con tàu vững vàng đi về phía trước, trên đó có hàng trăm thân ảnh canh giữ tứ phương, bất cứ lúc nào cũng đề phòng điều bất trắc.  

 

Lúc này trên boong tàu, bốn thân ảnh đứng yên.  

 

Tam đại tuyết vương sứ của Thính Tuyết Sơn trang! Ngoài hai người Giản Dung Tòng và Tề Xung đã xuất hiện trước đó.  

 

Còn có một người đàn ông trung niên.  

 

Người đàn ông mặc áo gai thoạt nhìn rất chất phát rất thật thà.  

 

“Lần này có Nguyên Mậu huynh ra tay! Bọn ta cũng yên tâm rất nhiều!”  

 

Giản Dung Tòng lúc này cười nói.  

 

Nguyên Mậu! Một trong tứ đại tuyết vương sứ.  

 

Cảnh giới bán bộ Vương Giả.  

 

So với hai người Giản Dung Tòng và Tề Xung thì hơn một bậc.  

 

“Tần Ninh kia quả thật có thực lực như vậy sao?”  

 

Nguyên Mậu lúc này nói năng thận trọng, từ từ nói.  

 

“Vâng!”  

 

Tề Xung trả lời: “Hôm đó ở đấy có rất nhiều người đều nhìn thấy”.  

 

Nguyên Mậu thầm thì, giống như là lẩm bẩm, giống như là hỏi gì đó.   

 

Một bên Tuyết Kiêu Dung yên lặng nhìn mặt biển.  


 

“Thiên Nhân nhị bộ đánh chết Thiên Nhân ngũ bộ và Thiên Nhân thất bộ, chỉ có một loại khả năng!”  

 

“Tên này có chí bảo tăng cường linh thức!”  

 

“Từ xưa tới nay linh thức là căn bản của võ giả Thiên Nhân và cấp bậc Vương Giả”.  

 

“Cho dù là bảo khí và vương khí siêu phẩm cũng không làm tăng cường năng lực linh thức của võ giả!”  

 

“Tên này, để ý một chút đấy…”, nghe thấy lời này của Nguyên Mậu, Giản Dung Tòng và Tề Xung đều mở miệng.  

 

“Nguyên Mậu huynh, tên này hay là đừng chọc đến được không?”  

 

“Hắn có quan hệ không bình thường với Thiên Ngoại Tiên, đến Thiên Khí Vương cũng đối tốt với hắn, đám người chúng ta vào trong đó cách xa hắn một chút…”  

 

“Đó là ở Thiên Ngoại Tiên!”  

 

Nguyên Mậu từ từ nói: “Bây giờ đang ở biển Thiên Ngoại, quan hệ cũng vô dụng, nhìn thực lực mà nói chuyện”.  

 

“Ta cũng không nói phải đối phó hắn, nếu có cơ hội thì tra hỏi một phen, nếu hắn thức thời, chúng ta cũng sẽ không động vào hắn!”  

 

Nghe thấy lời này, Giản Dung Tòng và Tề Xung lại khẽ nhíu mày.  

 

Họ luôn cảm thấy thái độ này của Nguyên Mậu sẽ xảy ra chuyện.  

 

Tần Ninh vẫn nên cách xa thì tốt hơn.  

 

Tên này bọn họ đã nghe ngóng một chút, cũng xem như đã biết rồi.  

 

Ngươi không chọc hắn, hắn cũng sẽ không chọc ngươi! Nếu chọc đến thì tên nhãi này sẽ ăn thịt ngươi.  

 

Chỉ là dù sao Nguyên Mậu cũng là cảnh giới Bán Vương.  

 

Lần này nếu lấy được thánh lực, quay về Thính Tuyết Sơn trang bế quan tu hành, nói không chừng có thể đạt thành tựu Vương Giả.  

 

Đồng thời một bên khác.  

 

Tứ đại phủ quân của Huyền Thiên cung cũng dẫn theo đám người đi về biển Thiên Hải.  

“Cổ Chấn cung chủ!”