Phong Thần Châu

Chương 3397: Còn có thể là ai? 




 

Nói thật! Đạo quán Thái Cực! Ngự Hư tông! Đó là bá chủ nổi tiếng từ mấy vạn năm nay xưng hùng xưng bá của Đông Đại Địa.  

 

Cho dù bên trong Đông Đại Địa, có người đạt đến Vương Giả, hành văn dứt khoát, bọn họ không sợ.  

 

Vương Giả cũng có mạnh yếu! Đột nhiên mặt Cực Sinh Bi khẽ biến sắc.  

 

“Bi Vương sao vậy?”  

 

Hư Vương dò hỏi.  

 

“Ông ta xuất quan rồi!”  

 

Ánh mắt Cực Sinh Bi khẽ biến.  

 

Hư Vương nghe thấy lời này, tâm thần cũng khẽ run rẩy.  

 

“Nếu như vậy, Bi Vương vẫn nên nhanh quay về đi, lần sau lại uống!”  

 

“Lần sau, sợ rằng lâu…”, Cực Sinh Bi cười khổ nói: “Biển Thiên Ngoại thân là vùng đất của ngũ đại cấm điạ, thời cơ vô hạn, ta đã nhận được tin tức, biển Thiên Ngoại có cổ tích xuất thế!”  

 

“Đạo quán Thái Cực phái người đi, Hư Vương, Ngự Hư tông ngươi cũng đi chứ?”  

 

“Ừm!”  

 

Cực Sinh Bi tiếp tục nói: “Năm chỗ cấm địa vùng đất Vạn Thiên, Vương Giả không thể vào, khả năng chết cực cực lớn!”  

 

“Lần này Thiên Nhân dẫn đội, hy vọng có thể bí mật dò xét được một tia thiên cơ!”  

 

Thiên cơ! Cũng có cơ hội thành thánh!  

 

…  

 

Lúc này, trong Thanh Ninh các, vùng đất Trung Lan, đại lục Thương Lan!  

 

Dương Thanh Vân đột nhiên mở hai mắt.  

 

“Hai vị Vương Giả đã chết!”  

 

Một giọng nói già nua vang lên ở bên tai Dương Thanh Vân vang lên.  

 

Chính là Kim Nhãn Thạch Quy! Lão ô quy hóa chừng bàn tay, ngồi trên bàn trước mặt Dương Thanh Vân, ông ta uống nước trà trong ly nước, híp mắt cười nói: “Xem ra là Tần Ninh làm!”  

 

Dương Thanh Vân cau mày.  

 

“Sư tôn…”  

 

“Hắn là U Vương!”  

 

Lão ô quy lẩm bẩm nói: “Năm đó U Vương chém xuống một đao ở trên người lão đầu tử…”  

 

Dương Thanh Vân cười một tiếng.  

 

“Xem ra quy lão vẫn rất canh cánh trong lòng chuyện này”.  

 

“Đừng đừng đừng!”  

 

Lão ô quy phe phẩy đầu, chậm rãi nói: “Người cũng đừng đội mũ cho ta, để cho tiểu tử Tần Ninh kia nghe được, lại tiếp một đao, lão đầu tử thật sự chết đấy!”  

 

Dương Thanh Vân cười không nói.  

 

Tần Ninh! U Vương! Sức mạnh của sư tôn không cần nghi ngờ.  

 

“Sư tôn trở về, tiền bối Tần Kinh Mặc chết, Lý Nhất Phong chết, ở đại lục Vạn Thiên này nhất định sẽ không bình tĩnh”.  


 

“Đáng tiếc… bây giờ biển linh thức của ta bị hạn chế…”  

 

“Đừng lo lắng, chờ sư tôn ngươi quay về, ngươi sẽ không sao, nói không chừng thực lực tăng vọt đấy!”  

 

Lão kim quy cười hắc hắc: “Đến lúc đó lão đầu tử giúp hắn trấn giữ Thanh Ninh các, dù sao cũng phải cho chút khổ cực…”  

 

“…”  

 

Nhị Vương bỏ mình, không thể không nói dẫn đến làn sóng quá lớn!  

 

Lúc này trên Tru Ma cốc đại lục Thiên Ngoại.  

 

Mọi người vẫn không có cách nào cứu vãn suy nghĩ của bản thân.  

 

Hai vị Vương Giả chết.  

 

Đối với bọn họ mà nói không khác gì nhân vật thần linh, nhưng lại bị giết ở trước mặt mình.  

 

Chấn động quá lớn!  

 

Tần Ninh lúc này đứng yên giữa không trung, yên lặng không nói.  

 

Sự xuất hiện của Lý Nhất Phong khiến hắn có chút đau đớn.  

 

Tiên Hàm ở bên cũng không mở miệng.  

 

Chỉ là dần dần hư không nứt ra, một thân ảnh lúc này đáp xuống.  

 

 

 

Một bộ đồ đen, thân ảnh hư ảo, gò má cũng hư ảo.  

 

Hai thân ảnh đứng hai bên trái phải cũng hư ảo.  

 

“Tới muộn sao…”, người đàn ông áo đen khẽ lẩm bẩm nói.  

 


Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tiên Hàm thay đổi.  

 

Ba thân ảnh có một loại khí tức không thể đoán được.  

Còn có thể là ai?