Phong Thần Châu

Chương 3102: Là khái niệm gì vậy!  




 Thế nhưng hắn ta còn có thứ quan trọng hơn muốn mua, nếu hiện tại bỏ ra năm ngàn vạn thì sau này sẽ có hơi giật gấu vá vai.  

 

Thanh Dương Linh Tử không tiếp tục tăng giá.  

 

Vô Tương Bảo Trúc năm ngàn vạn!  

 

Giá trên trời!  

 

Thật sự là giá trên trời!  

 

Giờ khắc này, thành chủ Chân Võ thành cùng tiên tử Nguyệt Linh đã hoàn toàn tê liệt.  

 

Thật sự tê liệt.  

 

Không ngồi nổi!  

 

Đem Chân Võ thành cùng Nguyệt Linh tông có nổi năm ngàn vạn không?  

 

"Tần công tử..."  

 

Thành chủ Chân Võ thành giờ phút này thấp giọng nói: "Hai tông môn chúng ta cộng lại… cũng không có nổi năm ngàn vạn..."  

 

Nghe đến lời này, Tần Ninh cười nói: "Lần này mọi người tìm đủ bảy loại dược liệu là đã ổn rồi, ta không có nhỏ nhen như vậy đâu, chuyện lúc trước xóa bỏ đi".  

 

"Những vật này cứ để ta tự mua".  

 

Thành chủ Chân Võ thành nghe đến lời này thì càng thêm ngạc nhiên.  

 


Tự mua?  

 

Tần Ninh lấy ở đâu ra nhiều linh tinh như vậy?  

 

Chân Võ Xương giờ phút này lại cười nói: "Cha đừng lo lắng, Tần công tử có mấy trăm vạn linh tinh cơ, mấy ngàn vạn vẫn tiêu nổi!"  

 

Cái gì?  

 

Con số trên trời đó?  

 

Sao ông ta không biết.  

 

Thành chủ Chân Võ thành nghi hoặc nhìn con trai mình.  

 


"Ở đâu ra?"  

 

Chân Võ Xương cười nói: "Tần công tử ánh mắt độc ác, đào được rất nhiều chí bảo, bán cho Vạn Thiên các kiếm được hơn hai trăm triệu đó!”  

 

Hai trăm triệu!  

 

Thành chủ Chân Võ thành giờ phút này ngơ ngác.  

 

Hai trăm triệu!  

 

Là khái niệm gì vậy!  

 

Mười Chân Võ thành đại khái có giá trị hai trăm triệu đấy.  

 

Thành chủ Chân Võ thành cười tủm tỉm nhìn con trai mình, từ từ nói: "Chuyện xảy ra khi nào?"  

 

“Mới hai ngày trước".  

 

"Thật sao?"  

 

Thành chủ Chân Võ thành giờ phút này tóm chặt lấy cánh tay của con trai mình, nói: "Vậy sao ngươi không nói cho ta hả?"  

 

Ông ta chẳng biết gì về chuyện mấy ngày trước.