Phong Thần Châu

Chương 3081: "Ai dám nói xấu sau lưng ta?"  




 Nghe vậy, Cốc Tân Nguyệt dùng ánh mắt cổ quái nhìn về phía Tần Ninh.  

 

Tần Ninh mặt mo đỏ ửng, ho khan một cái nói: "Đây là cha ta nói, không liên quan tới ta".  

 

"Nếu chàng có nhiều mẹ như vậy thì chẳng phải sẽ có rất nhiều huynh đệ tỷ muội sao?"  

 

"Huynh đệ tỷ muội..."  

 

Nhắc đến chuyện này, Tần Ninh lại gãi đầu, một mặt bất đắc dĩ nói: "Một nhóm kỳ lạ, rồi nàng sẽ biết, không đáng tin cậy..."  

 

Cốc Tân Nguyệt mỉm cười, không có nói thêm nữa.  

 

Tần Ninh nghiêm mặt nói: "Thật ra ta cũng không lo lắng nội bộ Cửu Thiên Vân Minh, chín mẹ tuy là khó chịu nhau nhưng tối đa cũng chỉ là cãi nhau chứ không đánh nhau".  

 

"Hơn nữa, sư phụ ta cùng nghĩa phụ đều ở đó, sẽ không gây ra nhiễu loạn gì lớn".  

 

"Ta lo lắng chính là… Ma tộc đến từ thế giới bên ngoài!"  

 

Tần Ninh nghiêm túc nói: "Đại lục Vạn Thiên tồn tại Ma tộc đến từ thế giới bên ngoài, rất rõ ràng là bị người đưa tới đây, ý muốn chiếm lấy đại lục Vạn Thiên".  

 

"Đã như vậy thì e là Cửu Thiên Vân Minh cũng phải có..."  

 

Cốc Tân Nguyệt trấn an nói: "Mỗi lần nghe chàng đề cập đến sư phụ cùng nghĩa phụ, chàng cũng luôn mang vẻ mặt sùng kính, có bọn họ sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu".  

 

"Ặc..."  

 

Tần Ninh giờ phút này lại gãi đầu một cái.  


 

"Làm sao?"  

 

"Sư phụ ta thì đúng là đáng tin..."  

 

"Nhưng nghĩa phụ ta..."  

 

Nói đến đây, Tần Ninh bất đắc dĩ nói: "Mấy người huynh đệ tỷ muội của ta đã bị ông ấy dạy dỗ cho sai lệch hết cả".  

 

Cốc Tân Nguyệt che miệng cười nói: "Gia đình của chàng khiến cho ta càng ngày càng hiếu kỳ đấy".  

 

"Không chỉ có như thế đâu...", Tần Ninh cười khổ nói: "Ông nội và ông ngoại của ta thì lại càng không hợp nhau..."  

 

"Nói đến đều là một mớ bòng bong, chờ nàng thật sự gặp phải thì mới biết, vạn giới Vô Thượng Thần Đế mới thật là đau đầu".  

 

"Ta có đôi khi thậm chí còn nghi ngờ là cha ta cố ý rời đi, để lại một đống chuyện cho ta xử lý, bản thân thì tiêu dao khoái hoạt!"  

 

...  

 

"Hắt xì..."  

 

Ở giữa một thời không cách xa hàng trăm triệu vạn lý, một người mặc áo dài màu vàng nhạt bỗng hắt xì một cái, suýt thì hủy đi một tiểu tinh cầu.  

 

"Ai dám nói xấu sau lưng ta?"  

 

Nam tử lẩm bẩm, từ từ nói: "Khẳng định là thằng nhãi Tiểu Ninh Tử thối tha kia".  

 

"Lục Thanh Phong quá thành khẩn, Tạ Thanh quá hư hỏng, dạy hư con trai của ông đây rồi".  

 

Nhưng dần dần, trên mặt người này lại lộ ra vẻ mỉm cười.  

 

"Có điều, chín kiếp không viên mãn, mở ra kiếp thứ mười, thằng nhóc này mà thành công trở về Cửu Thiên Vân Minh, thiên mệnh mở ra thì cũng có thể trấn được đám yêu ma quỷ quái kia".  

 

"Nhãi con, năm đó ông nội ngươi trải đường cho ta, hiện tại đã là quang vinh về hưu".  

 


"Không!"  

 

Chỉ là đột nhiên, người đàn ông lại trịnh trọng nói: "Tất cả đều nằm trong một ý nghĩ của Mục Vân ta!"  

Nói rồi, bóng dáng kia lập tức biến mất trong dải ngân hà...