Phong Thần Châu

Chương 3074: "Ngụy tiên sinh?"  




 

Đây là thực lực cấp bậc cao nhất tại đại lục Vạn Thiên.  

 

Vạn Khuynh Tuyết có thể làm cho Ngụy tiên sinh ưu ái có thừa.  

 

Tương lai nhất định có thân phận không thấp.  

 

"Còn phải cảm ơn Tần Ninh công tử kia", Vạn Khuynh Tuyết cười nói: "Lúc trước cũng là hắn trợ giúp ta".  

 

Vạn Khuynh Tuyết không nghĩ nhiều về chuyện này, nói: "Thập cửu ca muốn gặp không?"  

 

"Được!"  

 

"Hắn đang ở ngay phía dưới bán những món thần binh pháp bảo mình vừa mua được, ta dẫn thập cửu ca đi xem một chút nhé?"  

 

"Ồ? Muội càng nói ta lại càng cảm giác đây là một người thú vị!"  

 

Vạn Tử Hàng cười ha ha nói: "Khu đào hàng của Vạn Thiên các mà cũng có tuyệt thế trân bảo sao?"  

 

"Người bên ngoài chưa chắc, thế nhưng hắn nhất định có thể!", Vạn Khuynh Tuyết cười thần bí nói: "Nói không chừng có thể đào đến một món Vương khí đấy!"  

 

Vạn Tử Hàng càng là buồn bực.  

 

Kỳ tài như thế mà Vạn Khuynh Tuyết có thể gặp được.  

 

Người em gái nhỏ tuổi này của ông ta quả nhiên là không giống bình thường.  

 

Hai người cùng nhau đi tới tầng thứ ba.  

 

Giờ phút này, Từ đại sư ở ngoài cửa chờ, nhìn thấy các chủ nhà mình đích thân đến thì lập tức hành lễ.  

 

"Các chủ đại nhân, bên trong... hình như không ổn lắm".  

 

"Ừm??"  

 

Vạn Tử Hàng nhíu mày.  

 

Từ đại sư vội vàng nói: "Vốn dĩ bên trong đang bán đồ rất thuận lợi".  

 

"Tần công tử tựa hồ như đào được một món Vương khí tên là trống Song Đồng gì đó, Ngô lão đích thân mua lại".  


 

"Thế nhưng sau đó, một Ngụy tiên sinh nào đó đi theo Ngô lão đến muốn mua một món đồ của Tần công tử, Tần công tử không bán, bên trong liền trở nên không được bình thường..."  

 

Từ đại sư nói xong, Vạn Tử Hàng cùng Vạn Khuynh Tuyết hoàn toàn sửng sốt.  

 

Thật sự đào được Vương khí?  

 

Tần Ninh này...  

 

"Đi vào xem một chút đi!"  

 

Vạn Tử Hàng giờ phút này đẩy cửa vào.  

 

Chỉ là cảnh tượng trong gian phòng lại khiến cho Vạn Tử Hàng cùng Vạn Khuynh Tuyết ngơ ngác, ở ngay cửa phòng tiến cũng không được mà lùi cũng không xong.  

 

"Ngụy tiên sinh?"  

 

"Ngụy tiên sinh?"  

 

Cơ hồ là cùng một lúc, hai người ánh mắt ngẩn ngơ.  

 

Ngụy Việt quỳ trước Tần Ninh?