Mà năm đó, U Vương đã từng lấy một địch bốn, luận bàn với bốn người.
Chuyện này người biết rất ít.
Bởi vì kết quả là U Vương thắng!
Tứ Đại Thiên Vương coi đây là sỉ nhục.
Cho nên chuyện ấy, ngoại trừ ông ta cùng Phong Vương ra thì không ai biết hết.
Bởi vì lúc ấy ông ta chỉ là một đan đồng nhỏ dưới trướng U Vương.
Bởi vì lúc ấy tên ông ta là Nhạc Duy!
Chuyện cũ hiện lên ở trước mắt, tâm trí Ngụy tiên sinh giờ phút này run lên.
Duy chỉ có U Vương có thể mở ra.
Vì sao Tần Ninh mở ra được?
Không có khả năng!
Trừ phi...
Ngụy tiên sinh nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo một tia không thể tin.
Thật lâu mà không thể bình tĩnh lại nổi.
Giờ phút này, mọi người trong gian phòng đều ngạc nhiên.
Chuyện này có gì đó sai sai.
Cốc Tân Nguyệt là hiểu nhất.
Chẳng lẽ người này... là người quen của Tần Ninh kiếp trước?
"Ngươi không phải nói ngoại trừ ngươi không ai có thể mở ra sao?"
Giờ phút này, Tần Ninh một câu rơi xuống, một con Hỏa Long từ trong Xích Dương Long Luân kia lao vùn vụt ra, quấn quanh Tần Ninh.
Khí tức cực nóng khiến cho nhiệt độ của gian phòng nhiệt độ đều dâng cao.
"Ngươi..."
Ngụy tiên sinh giờ phút này nghẹn họng.
Không!
Không thể nào là hắn!
Ngụy tiên sinh cảm giác bản thân như điên lên!
Chỉ là, năm đó U Vương đi đâu, người ngoài không biết nhưng ông ta biết.
U Vương tọa hóa!
Không sai, một vạn tuổi, U Vương tọa hóa.
Thế nhưng, ông ta đột nhiên nghĩ đến những lời mà U Vương nói lúc ấy.
"Tiểu Việt, bản vương rồi sẽ trở lại đại lục Vạn Thiên".
"Tiểu Việt, thời gian sẽ không lâu, tám vạn năm sau ta nhất định trở về!"
"Chỉ là đến lúc đó bản vương sẽ mang bộ dạng khác, ngươi cùng Nhất Phong phải còn sống thật tốt, đợi ta trở về dẫn các ngươi quân lâm thiên hạ!"
"Nhớ kỹ, phải săn sóc Nhất Phong".
"Ngày sau ngươi đi theo bên người Nhất Phong, hắn chết ngươi chết, hắn sống ngươi sống!"