Phốc phốc phốc phốc.
Trong nháy mắt, hai cánh tay đã bị gỡ xuống.
Lúc máu tươi vẫn còn chảy ròng ròng, hai tay Tần Ninh tiếp tục đánh ra hai đạo ấn ký.
Chỗ mất cánh tay của hai người kia lập tức ngừng máu, nhưng lại xuất hiện hai ấn ký phong bế huyết nhục.
Trên thực tế, võ giả vượt qua cảnh giới Hóa Thần mọc lại tay cụt hoàn toàn không phải vấn đề lớn.
Nếu bị huyền thú cắn xé hoặc do tai nạn từ trên trời rơi xuống, tay cụt chân cụt đều có thể dần dần mọc lại.
Nhưng nếu là bị pháp khí, bảo khí chặt bỏ thì cánh tay kia của võ giả rất khó mọc lại.
Hoặc là bị người đầu độc! Dưới tình huống như vậy gần như không thể mọc lại.
Đây cũng là lý do vì sao Tần Ninh phải tốn nhiều sức lực như thế để giúp tay cụt của Tần Sơn mọc lại.
Còn về hai người trước mắt.
Tần Ninh chỉ là sử dụng chút thủ đoạn nhỏ phế đi cánh tay của bọn họ.
Sắc mặt Tống Nguyên xanh mét.
Tên này là ai?
Tần Ninh lười quan tâm hai gã kia, nhìn về phía Tống Nguyên đầy khiêu khích.
"Bản công tử chơi đùa với ngươi!"
Câu nói vừa dứt, Tống Nguyên liền đi ra.
"Tống công tử, chuyện này thôi coi như bỏ đi. Tuy nói nơi này là khu vực đào phẩm nhưng tóm lại vẫn là chỗ Vạn Thiên các ta!"
Bên người Tống Nguyên, nữ tử trẻ tuổi kia đi ra, thản nhiên nói.
"Tống công tử đã cố gắng hết sức, tiểu nữ tử vô cùng cảm kích".
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tống Nguyên lại càng khó coi hơn.
Nghe vậy, Tần Ninh nở nụ cười.
Đã cố gắng sức mình hả?
Vô cùng cảm kích?
Con nhóc kia khá là cẩn thận đấy!
Như vậy, Tống Nguyên càng không nỡ lòng buông tay.
"Thiển Thiển?"
Đúng lúc này, một tiếng gọi to vang lên.
Vạn Khuynh Tuyết đi ra, nhìn về phía người thiếu nữ, hơi ngạc nhiên hỏi: "Là cháu thật à?"
Bác?
Lúc này, cả đám đều rất bất ngờ.
Hai người này quen biết nhau à!