Chỉ trong chớp mắt, tiếng nổ tung vang lên.
Cửu trưởng lão và con chó sói bên cạnh đã bị một mũi tên xuyên thủng, máu thịt bắn ra tung tóe.
Cường giả cảnh giới Quy Nhất thế mà lại bị Tần Ninh bắn chết!
Bấy giờ, sắc mặt của cả bảy vị trưởng lão cứng đờ.
Chỉ một mũi tên!
Tần Ninh chỉ dùng đến một mũi tên giết chết Cưu trưởng lão.
Một vị cường giả cảnh giới Quy Nhất nhất mạch.
Tên Tần Ninh quá đỗi kinh khủng rồi.
Dưới tình thế như vậy, còn ai có thể làm đối thủ của Tần Ninh chứ?
Lúc này, ánh mắt tất cả mọi người xung quanh vô cũng khiếp sợ.
Tên này thật sự rất đáng sợ.
"Thế nào?"
Tần Ninh nhìn về bảy người còn lại, rồi hờ hững nói: "Thú Hoàng cốc hợp tác với Đoạt Mệnh cung, âm mưu hòng chiếm lấy Lôi Sơn tông, có nhận tội hay không?"
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt đám người Đại trưởng lão tái mét.
"Nói bậy cái gì?", Tần Ninh mỉm cười bình thản nói: "Phải hay không phải, trong lòng các ngươi tự hiểu lấy".
"Đừng giấu diếm dăm ba cái mánh khóe vặt vãnh này nữa, cung chủ Đoạt Mệnh cung không phải đồ ngu, và Thú Hoàng cốc các ngươi cũng vậy".
"Có vẻ như, cốc chủ Thú Hoàng cốc vẫn chưa bằng lòng xuất hiện nhỉ?"
Hắn vừa nói xong, đám người Đại trưởng lão cau mày.
Cốc chủ...
Không phải cốc chủ không muốn xuất hiện, mà là bây giờ cốc chủ không ở trong Thú Hoàng cốc.
"Nếu không thì ta đành bắn tên vào Thú Hoàng cốc thôi!"
Nói xong, cung Tinh Thần trong tay Tần Ninh tỏa ra ánh sáng bảy sắc cầu vồng, trông tựa như thần khí.
Sắc mặt Đại trưởng lão trở nên u ám.
Tên không này coi trời bằng vung mà.
Nhưng khổ nỗi, Tần Ninh quả thật có thực lực để coi trời bằng vung.
Sao bọn họ có thể ngăn cản tên khốn này được?
"Các vị, hôm nay ắt phải liều chết chiến đấu, nếu không, ta còn mặt mũi nào đi gặp cốc chủ nữa chứ?”
"Đúng!"
Bảy vị trưởng lão tràn đầy nhiệt huyết.
Bốn vị cảnh giới Quy Nhất nhị mạch.
Ba vị cảnh giới Quy Nhất nhất mạch.
Nết tất cả đều chết dưới tay Tần Ninh, thì bọn họ sẽ trở thành trò hề cho thiên hạ mất!
Lúc này, cả người Tần Ninh ngưng tụ lực lượng.