Phong thổ dân tình nơi đây hoàn toàn khác với đại lục Thương Lan.
Mà đại lục Thiên Ngoại lại có một thế lực không ai không biết, không ai không hiểu.
Thiên Ngoại Tiên!
Thiên Ngoại Tiên ở đại lục Thiên Ngoại, đứng trong mười mấy vạn năm, sừng sững không ngã.
Bây giờ, tiên chủ Thiên Ngoại Tiên tên là Tiên Vũ Sinh.
Chính là một đời Vương Giả uy danh hiển hách đại lục Vạn Thiên, người ta gọi là Vũ Vương!
Thiên Ngoại Thiên siêu nhiên với vật ngoại, ở khu vực phía cực bắc đại lục có thể nói là một chi siêu quần xuất chúng, vô cùng mạnh mẽ.
Thiên Ngoại Thiên được đặt tên là đại lục Thiên Ngoại, phần nhiều cũng là bởi vị sự tồn tại của Thiên Ngoại Tiên.
Mà đồng thời đại lục Thiên Ngoại ngoại trừ Thiên Ngoại Tiên ra cũng có không ít các thế lực siêu cấp tồn tại.
Cốc Tân Nguyệt và Tần Ninh đi về phía bắc.
Tốc độ Cửu Anh cực nhanh, theo tình hình như vậy, tới đại lục Ngoại Thiên không đến một tháng.
Chỉ có điều Tần Ninh cũng không gấp gáp.
Hôm nay, bên trong một dãy núi.
Hai thân ảnh dừng lại.
Cửu Anh không biết đã chạy đi đâu.
Lúc này Cốc Tân Nguyệt thân mật nướng một ít món ăn dân dã.
Tần Ninh ngồi ngay ngắn một bên, lẳng lặng tu hành.
Dần dần trong cơ thể, từng luồng khí tức ngưng tụ.
“Linh cảnh Tụ Dương trung kỳ!”
Tần Ninh thở một hơi.
Mà cùng với đề thăng của Tần Ninh, từng vết rách bên ngoài cơ thể cuối cùng biến mất không thấy.
Cốc Tân Nguyệt thấy cảnh này cũng thở phào nhẹ nhõm.
Thời gian một tháng đã qua, Tần Ninh quả thật đã khỏe.
Nàng cũng biết, Tần Ninh không cần phải lừa nàng.
Nhưng vẫn lo lắng trong lòng.
Bây giờ nhìn thấy Tần Ninh chuyển biến tốt, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
“Tấn thăng rồi?”
“Ừm!”
Cốc Tân Nguyệt gật đầu.
Ngược lại không phải nàng muốn đề thăng, mà là sức mạnh trong cơ thể tự tăng trưởng.
Thậm chí bây giờ nàng cảm thấy bản thân ăn cơm uống nước cảnh giới cũng sẽ tăng trưởng.