"Mà điểm này ta không thể tha thứ!"
"Ma tộc dưới lòng đất muốn huỷ diệt đại lục Vạn Thiên là không thể tha thứ!"
"Các ngươi tiêu diệt đi một tia tưởng niệm trong lòng ta lại càng là không thể tha thứ".
Rầm rầm rầm...
Trong lúc nhất thời, thân thể Cửu Anh bỗng vụt cao trăm trượng.
Thân hình cao lớn như một toà núi nhỏ.
Chín cái đầu chập chờn mang theo khí tức làm người ta hoảng sợ.
Giờ khắc này Cửu Anh thể hiện ra dáng vẻ chân chính và sự tàn nhẫn của hung thú.
Mà thấy cảnh này, Doãn Tinh Vũ cùng Xương Huy lo lắng không thôi.
Tần Ninh phất tay nói: "Thiên Đế các để ta tới đối phó, tính trước một món nợ với bọn chúng”.
"Còn mọi người".
Tần Ninh nhìn về phía nhóm Cốc Tân Nguyệt, Thạch Cảm Đương, Doãn Tinh Vũ cùng Xương Huy, thản nhiên nói: "Sáu đại tông môn, một người cũng không thể chạy!"
"Đã rõ!"
Sư tôn lên tiếng rồi thì có gì mà không dám làm.
Giết là được!
Hắn ta hiện tại tốt xấu gì cũng là cảnh giới Vạn Nguyên Thiên Nguyên.
Mà ở trong giao chiến lại có thể đột phá kỳ ngộ.
Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch lúc này cũng dấy lên một hồi chiến ý.
Không có cách nào!
Ở bên cạnh Tần Ninh thì không thể không có chiến ý.
Cạnh Tần Ninh nào có ai tầm thường?
Bọn họ cũng chỉ có thể làm cho mình trở nên không tầm thường mới được.
Mà cùng lúc này, Doãn Tinh Vũ cùng Xương Huy chỉ biết cười khổ.
Tây các chủ còn phân phó bọn họ phải bảo vệ Tần Ninh thật tốt.
Bọn họ dù có chết thì Tần Ninh cũng không thể xuất hiện bất kỳ vấn đề gì.
Nhưng bây giờ là ai bảo vệ ai chứ...
Hai anh em Dương Phong Hoa cùng Dương Vũ Huyên lúc này cũng là chiến ý thiêu đốt.
Quá kích thích!
Tần Ninh lại muốn chiến đấu với hơn mười vị cảnh giới Quy Nhất cái thế hào hùng.
Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy là không thể tưởng tượng được.
Thiên Trường Nguyệt lúc này đứng yên bất động.
Thiên Trường Nguyệt cười nhạt, nhìn phía dưới, bình tĩnh nói: "Huyền Ngạn bảo chủ, ta nghĩ cha ta cùng cha ngươi đã bắt đầu chuẩn bị động thủ rồi đấy".
"Chúng ta bên này cũng không thể gặp chuyện ngoài ý muốn được, còn cần hội hợp với bọn họ nữa".