Đột nhiên, Lý Nhàn Ngư bùng nổ.
Hào quang từ hai mắt lóe sáng, lưu lại một ít máu tươi.
Mà bên dưới giọt máu tươi kia, cơ thể của Viên Thiên Cương bỗng nhiên bị chấn động tinh thần.
Chính trong nháy mắt tinh thần chấn động này đủ để đoạt mạng Viên Thiên Cương.
Thạch Cảm Đương ngay lập tức nện xuống cùng lúc một búa một chùy.
Phốc...
Một cái đầu bay thẳng ra.
Viên Thiên Cương, mất mạng!
Giáo chủ đương nhiệm của Tinh Túc Giáo.
Viên Thiên Cương đường đường là bá chủ một phe.
Lúc này đã chết.
Ngay tại đây, bá chủ đứng đầu cảnh giới Vạn Nguyên đã mất mạng.
Trong mắt mọi người đều lộ ra khiếp sợ.
Thạch Cảm Đương hung mãnh, Lý Nhàn Ngư trầm ổn.
Hai người cùng phối hợp, quả thật rất mạnh.
Trong lòng Hiên Viên Hành lúc này chỉ còn lại sợ hãi!
Ông ta hoàn toàn bị dọa sợ rồi!
Hai tên quái vật này thực sự không phải người.
Lại tập hợp cùng một chỗ khiến cho người khác kinh hãi.
Đặc biệt là Lý Nhàn Ngư, tuy rằng còn chưa đạt đến cảnh giới Vạn Nguyên.
Nhưng mà trong cơ thể lại tụ hội một cỗ lực lượng rất quỷ dị.
Cỗ lực lượng đó có sức áp chế cực lớn với cảnh giới Vạn Nguyên bọn họ.
Tại sao lại có thể như vậy?
Trong lòng Hiên Viên Cảnh lúc này không ngừng run rẩy.
Tần Ninh nhìn về phía Nhật Nguyệt Tùng, nhịn không được cười nói: “Xem ra người của ngươi thật sự không được rồi”.
“Chuyện đến nước này rồi còn không chuẩn bị kêu gọi trợ giúp sao?”
Nhật Nguyệt Tùng bị Cửu Anh áp chế, ánh mắt lộ ra sát khí.
Đáng giận!
Lần này tính sai rồi.
Sự tình đến nước này, đương nhiên hắn ta biết nên gọi giúp đỡ rồi.
Nhưng mà đám người Thiên Đế Các bên ngoài Thanh Nguyệt Sơn chỉ biết chờ đợi.
Kế hoạch ban đầu không phải như thế.
Hắn ta chính là một thiên tài cảnh giới Quy Nhất Nhị Mạch, có một không hai.
Lần này võ giả khắp nơi tiến vào, chỉ có một người có cảnh giới Quy Nhất Nhất Mạch là bảo chủ Huyền Ngạn.
Mà kế hoạch vốn dĩ là hắn ta ở trong này tru sát tất cả đám người Tây Ninh Các.