Phong Thần Châu

Chương 2822: "Chịu chết đi!"  




 

Trong phút chốc, linh thuẫn trước người Tần Ninh xuất hiện từng vết nứt, khiến hộ thuẫn sáng lấp lánh như muốn vỡ vụn ra.  

 

Mà hai người Nhật Nguyệt Thương và Nhật Nguyệt Hàm thấy cảnh này, ánh mắt khẽ nhúc nhích.  

 

Tên này có chút tài năng!  

 

Mặc dù vậy, tấm chắn trước người Tần Ninh vẫn không hề vỡ vụn.  

 

Phải biết hai người bọn họ là linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong.  

 

Mà Tần Ninh thì sao?  

 

Chỉ là linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong mà thôi.  

 

Bàn về cảnh giới, bọn họ cao hơn Tần Ninh một cấp bậc.  

 

Nhưng cho dù như thế, phòng ngự của Tần Ninh vẫn ngang ngược bá đạo như cũ.  

 

"Có chút bản lĩnh đấy".  

 

Lúc này Tần Ninh nhếch miệng cười một tiếng.  

 

"Không biết lần này thế nào đây?"  

 

Hắn vừa dứt lời, từng luồng linh khí lại tụ tập trong mười một đường Âm Khư lần nữa.  

 

Mà lúc này mười một đường Âm Khư giống như mười một con sông, linh khí liên tục không ngừng.  

 

Một tấm chắn xuất hiện trước người Tần Ninh với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.  

 

Tấm chắn kia vô cùng đơn giản, nhưng lại giống như có góc cạnh sắc nhọn, mang theo từng hoa văn hình núi.  

 

Khác với Huyền Vũ Linh Văn Thuẫn lúc trước.  

 

Tấm chắn vừa mới ngưng tụ ra này vô cùng nặng nề.  

 

Khi nó rơi xuống mặt đất, đã mang đến cho người ta một loại cảm giác nặng nề như có cả một ngọn núi lớn rơi xuống.  

 

Giống như trước mắt không phải một tấm chắn cao ba mét nặng nề, mà là một ngọn núi cao vạn trượng.  


 

Lúc này vẻ mặt của Nhật Nguyệt Thương và Nhật Nguyệt Hàm đã nghiêm nghị hơn.  

 

Tần Ninh thật khó dây dưa!  

 

Tên này không ngừng tung ra những chiêu thức khiến bọn họ rất đau đầu.  

 

"Muốn chết!"  

 

Vừa dứt lời, sắc mặt Nhật Nguyệt Thương lạnh lẽo, sải bước ra.  

 

Khí tức mạnh mẽ không ngừng ngưng tụ trong thân thể.  

 

Mà lúc này Nhật Nguyệt Hàm lại nhắm mắt theo đuôi sau lưng Nhật Nguyệt Thương.  

 

"Chịu chết đi!"  

 

Tiếng quát trầm thấp vang lên, một thanh đao lớn ngưng tụ trước người Nhật Nguyệt Hàm.  

 

Đao lớn không ngừng ngưng tụ, rõ ràng là linh khí hoàn toàn tụ tập thành.  

 

Lúc này một đao chém xuống.