Tần Ninh làm gì đấu lại nổi.
Hắn có phi thường đến đâu cũng hết đường chạy rồi.
"Ông đề cao mình quá đấy!"
Tần Ninh ném một thanh kiếm ra.
Kiếm U Khô lơ lửng giữa không trung.
Giờ phút này, thanh kiếm tỏa ra vầng sáng đen buốt giá.
Hết tầng này tầng kia chồng lên nhau, tầng sau phát ra uy thế cao hơn tầng trước.
Trong khoảnh khắc, một bóng dáng màu đen xuất hiện trên bầu trời.
Đó là một kẻ có cơ thể cường tráng, cao đến nghìn trượng, ngạo nghễ đứng giữa lằn ranh trời và đất.
Tất cả mọi người lập tức sợ hãi tận xương.
"Hơi thở... Vương... giả..."
Ninh Thiên Vũ không giữ nổi bình tĩnh nữa.
"Chạy nhanh lên!"
Ông ta kéo Vạn Khuynh Tuyết tức tốc rời khỏi đây, không dám quay đầu lại.
Hơi thở Vương giả!
Sao lại có hơi thở Vương giả chứ?
Chỉ có người ở cảnh giới Vương Giả mới sinh ra khí thế đó được.
Khí thế nghe thì ảo diệu đấy.
Nhưng phải xem người sở hữu là ai mới được!
Đối với người đã tiến vào cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp như Ninh Thiên Vũ, khí thế của cảnh giới Âm Dương chẳng là cái thá gì.
Nhưng nếu là của cảnh giới Vương Giả...
Nghiền ép ông ta dễ như chơi.
Đây chính là khoảng cách khổng lồ giữa các cảnh giới.
Bách Lý Văn Phong tái mặt.
Chuyện gì đây?
Tần Ninh...
Không đúng.
Là kiếm U Khô!
Trong kiếm U Khô thật sự ẩn chứa hơi thở Vương giả!
Kể cả pháp khí thượng phẩm cũng không có khả năng lưu giữ hơi thở Vương giả.
Bởi sức mạnh nó đem lại là quá lớn.
Pháp khí đâu chịu đựng nổi.
Sao kiếm U Khô lại...
Tần Ninh đưa mắt về phía Bách Lý Văn Phong.
"Lý Nhất Phong là Vương giả cái thế, được mệnh danh là Phong Vương".
"Vãng sinh đồng quyết định vãng sinh, thuộc về Lý gia, không phải thế gia Bách Lý của ông".
Tần Ninh nói xong thì sải bước ra, đưa tay bắt lấy.
Thân thể màu đen khôi ngô kia