"Trước mặt nhiều người như vậy, ta có thể lừa ông sao?"
Lục Chung Hải quát: "Mau ra tay đi, giết chết Tần Ninh, đến lúc đó, ông cần gì thì ta chắc chắn sẽ cho ông".
Ông Ngôn Ngọc nghe vậy bèn gật đầu.
"Nếu ông nói sớm thì đã không đến bước này rồi".
Ông Ngôn Ngọc từ từ bước ra.
Ông ta phóng thích ra luồng hơi thở hùng mạnh.
Cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.
Hỗn loạn hôm nay giờ đã tới rồi.
Bảy vị cao thủ cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp ra tay rồi.
Điều này thật kinh khủng.
Ở Bắc Lan có bảy vị cao thủ cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp, mỗi một người đều là sự tồn tại tối cao.
Mà bây giờ, cả bảy người đều ra tay.
Trận chiến này chắc chắn sẽ gây chấn động toàn Bắc Lan.
Lần này, vì để diệt trừ tận gốc Khương Gia.
Lục Chung Hải hầu như là dốc hết vốn liếng của mình.
Thế gia Bách Lý, Toái Tinh tông, Vô Cấu Kiếm Phái.
Ba thế thực đầu sỏ đếu tham chiến.
"Lục Chung Hải, cho dù ông dùng thủ đoạn để chiếm thư viện Thái Hư, nhưng mà thư viện Thái Hư vông không cùng đẳng cấp với thế gia Bách Lý, Vô Cấu Kiếm Phái".
"Ông đang bảo hổ lột da đấy!"
Khương Tồn Kiếm khiếp sợ nghĩ.
“Thì thế nào?”
Lục Chung Hải hừ một tiếng nói: “Cả đời bị ngươi đè đầu cưỡi cổ, Lục Chung Hải ta không cam lòng”.
Lục Chung Hải hét lên một tiếng, sau đó lao ra.
Giờ phút này, hai người họ đã lao vào chém giết nhau.
Tần Ninh nhìn về phía người ra tay, Ôn Ngôn Ngọc.
“Nhịn không được?”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Ta vốn tưởng rằng Vô Cấu Kiếm Phái sẽ không tham dự chứ!”
“Mới đầu quả thật là không tính tham dự”.
“Ai nói là ta sẽ chết?”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp, cũng không phải là chưa từng giết qua”.
“Đó chỉ là lời khuyên ta dành cho ngươi, nếu như ngươi nhất quyết tham gia thì chắc chắn sẽ không có đường lui, hôm nay, ta nhất định phải làm cho thư viện Thái Hư máu chảy thành sông”.