Bên ngoài sơn cốc, đất đai văng tung tóe, hai thân ảnh đã hoàn toàn giao chiến gần kề, chẳng phân biệt được lẫn nhau.
Một quyền, một chưởng, một cước...
Hai người lúc này dường như là quay về đánh tay không đơn giản nhất của người bình thường.
Nhưng sức mạnh ẩn chứa kia, hơi bất cẩn cũng đủ để nổ đám người xung quanh.
Mà cùng lúc đó, thân ảnh Đạo Thiên Hành dừng lại.
Tứ đại cường giả cảnh giới Sinh Tử nhất kiếm đã thành bốn thi thể.
Đều chết hết!
Đạo Thiên Hành vỗ vỗ tay.
“Tần công tử, nhiệm vụ giao phó cho ta, ta đã hoàn thành rồi, trước hết rút lui…”
Đạo Thiên Hành giống như lẩm bẩm tự nói, nhìn về phía Tần Ninh và Tả Ưng Hùng giao chiến.
“Lợi hại, Niết Bàn tầng thứ bảy chiến cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp, Tần công tử càng điên cuồng hơn so với kiếp trước, cái này cũng phù hợp với tình cách của U Vương…”
“Aiz, vốn không có hắn, đồ trong này tuyệt đối đều là của Đạo Thiên Hành ta, bây giờ… vẫn là chuồn trước thì tốt hơn!”
Mà giờ phút này, Tả Cương Thanh gần như muốn thổ huyết.
Năm đại cường giả cảnh giới Sinh Tử.
Đó là căn cơ của Bách Luyện tông, người mạnh nhất đều đã chết hết cả.
Hơn nữa kẻ giết người đã chạy trốn rồi...
Ông ta bây giờ thì đang bị Vạn Phúc cuốn lấy.
Lão già này tuy nói khí tức là của cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại phong phú đến mức đáng sợ khiến ông ta trong lúc nhất thời căn bản không thể bắt được!
Thua thiệt lớn!
Năm người cảnh giới Sinh Tử đều đã chết, Bách Luyện tông ngoại trừ còn ông ta và lão tông chủ ra thì không còn người nào là cảnh giới Sinh Tử nữa.
Ánh mắt của Tả Cương Thanh oán độc nhìn về phía Tần Ninh.
Không sao, tất cả đều không sao hết.
Chỉ cần giết chết được Tần Ninh thì tất cả đều không sao hết.
Bây giờ cứ đợi lão tông chủ giết chết Tần Ninh là được rồi.
Bùm...
Một tiếng nổ tung vang lên, ở một bên khác thân ảnh của hai người Tần Ninh và Tả Ưng Hùng tách nhau ra.
Mà Tần Ninh ở bên kia cũng giống như vậy.
Thế nhưng biểu cảm của Tả Ưng Hùng lúc này lại vô cùng đau đớn.
Nhưng Tần Ninh ở bên khác lại có vẻ vô cùng bình tĩnh.