Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Những người khác không hiểu nguyên do.
Lớp phòng ngự của Thanh Nguyên trưởng lão vô địch thế mà, sao lại bị phá?
Tần Ninh thấy Tả Cương Thanh vào cuộc thì dừng tay, đứng yên mỉm cười.
"Vạn Chùy thể quyết giúp tôi luyện thân thể võ giả hàng nghìn, hạng vạn lần".
"Nó mang thuộc tính chí cương chí dương, chẳng qua là mấy loại thể quyết thế này đều có chung một nhược điểm, cũng có thể gọi là khuyết điểm chí mạng".
Tần Ninh cười híp mắt nói: "Điểm chí mạng của Thanh Nguyên trưởng lão quả là hay ho mà..."
"Nếu gặp phải bọn xảo trá thì bị giết luôn rồi còn đâu?"
"Ngươi..."
Thanh Nguyên trưởng lão xanh mặt.
Tần Ninh cố ý.
Hắn cố ý công khai điểm chí mạng của lão ta ngay trước mắt bao người.
Sau này giao thủ với người khác, người đó biết điểm chí mạng của lão ta rồi thì toàn lo công kích chỗ đó không thôi.
Vạn Chùy thể quyết của lão ta đã mất đi sức uy hiếp rồi.
Có vẻ nhược điểm của lão ta đã bị tất cả mọi người biết rồi.
Đã vậy... điểm chí mạng còn là chỗ đó nữa.
"Cũng tài cán đấy, phải công nhận là ta xem thường ngươi rồi".
Tả Cương Thanh lạnh lùng nhìn Tần Ninh.
Ông ta thật sự đã coi nhẹ Tần Ninh.
Một kẻ có cảnh giới Niết Bàn tầng bốn lại có thể giết Niết Bàn tầng năm chỉ trong một chiêu, phát hiện ra điểm chí mạng của một cường giả Niết Bàn tầng bảy là Thanh Nguyên, ra tay không chớp mắt.
Ông ta mà không xuất thủ, Thanh Nguyên trưởng lão đã chết rồi.
"Chịu ra mặt rồi đấy à?"
Tần Ninh cười mỉa nhìn Tả Cương Thanh.
"Hôm nay phải giết hai ngươi!"
Tả Cương Thanh lạnh giọng quát.
"Người này cứ để ta!"
Giang Bạch đợi nói hết câu rồi mới chịu đi ra ngoài.
"Ngươi đánh à? Một người luyện tới cảnh giới Sinh Tử tam kiếp như ngươi, đối phó với cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp?"
Tần Ninh không còn gì để nói: "Ngươi nhất định phải sỉ diện thế à?"
"Ta..."
"Còn lão già kia, để lại cho ngươi đấy!"
Vừa nói ra câu đó, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm.
Giang Bạch có thể xem như là một trong những người mạnh nhất bên phía Tần Ninh, thế mà lại giao kẻ thù đáng gờm nhất cho hắn?