Lý Nhàn Ngư đột nhiên chạy vào.
“Sư tôn, sư tôn, có tin nóng, có tin nóng!”
Lý Nhàn Ngư kích động thở hồng hộc, chạy vào trong lều, đặt mông ngồi xuống, uống một hớp nước rồi nói: “Lại tới một nhóm người, nhóm người này không vừa đâu!”
“Có gì mà không vừa?”
Lý Nhàn Ngư vội vàng nói: “Bọn họ tới từ thư viện Thái Hư!”
“Thư viện Thái Hư?”
“Đúng vậy!”
Lý Nhàn Ngư vội vàng nói: “Thư viện Thái Hư này rất ghê gớm, năm đó cũng là thế lực có số má ở toàn bộ đại lục Thương Lan, về sau đại lục Thương Lan phân chia Ngũ Lan, thư viện Thái Hư hoàn toàn cắm rễ tại Bắc Lan”.
“Được người ta gọi là một trong ba đầu sỏ của Bắc Lan”.
Lý Nhàn Ngư tiếp tục nói: “Yểm Nhật tông, Bắc Thương phủ cùng thư viện Thái Hư so sánh cùng họ thì cũng chỉ là con kiến hôi nhỏ mà thôi”.
“Coi như là đám Phong Lôi tông, sơn trang Tử Tiêu, Tà Nguyệt Bảo mới tới mà so sánh với thư viện Thái Hư thì đều không bằng”.
“Đó là đầu sỏ, là bá chủ của toàn bộ Bắc Lan, những tông môn này cũng phải đứng nép sang một bên”.
Lý Nhàn Ngư nói xong, nhìn về phía Tần Ninh với ánh mắt kích động.
“Sư tôn, người không kinh ngạc sao?”
“Kinh ngạc cái gì?”, Tần Ninh ngồi khoanh chân, nhìn Lý Nhàn Ngư.
“Thư viện Thái Hư lần này do một vị đạo sư nổi tiếng lâu đời dẫn đội, đạo sư đó tên là Vương Khiếu Không, có danh tiếng rất lớn ở Bắc Lan, mấy người Phong Lôi Tử, Tử Tiêu trang chủ vừa rồi thấy Vương Khiếu Không đó đều rất khách khí, không có chút kiêu ngạo nào”.
“Trước đây Vương Khiếu Không này vô cùng nổi tiếng ở thư viện Thái Hư, bồi dưỡng được một vị thiên kiêu tên là Tần Hải, thiên kiêu đó đúng thật là ghê gớm!”
“Ngươi nói ai cơ?”
Tần Ninh lúc này rung động.
“Tần Hải!”, Lý Nhàn Ngư hơi sửng sốt rồi lập tức cười nói: “Nói đến thì người đó cũng cùng họ với sư tôn đấy”.
“Tần Hải?”
Tần Ninh lúc này hơi động lông mi.
Sẽ không phải là nhị ca chứ?
Lúc trước ở thành Lăng Vân.
Đại ca là thần thể Sơn Nhạc hiếm thấy, thần thể Sơn Nhạc ban đầu chỉ là linh thể, thế nhưng cần không ngừng chèn ép thì mới có thể thăng cấp.
Điểm này cũng giống Cửu Chuyển Linh Lung Thể của Diệp Viên Viên đến mấy phần.
Mà nhị ca ban đầu cũng là kinh mạch ở hai chân bị phế, nhưng khi hắn điều tra thì cũng ra được Cửu Nguyên Thiên Mạch.
Võ giả Cửu Nguyên Thiên Mạch luyện cửu mạch, thông cửu thiên, phải đi một con đường võ đạo khác các võ giả bình thường.
Tần Ninh vì vậy mà cũng truyền thụ cho nhị ca Thiên Mạch thần điển!
Đại ca và nhị ca vì thế mà tự tìm cơ duyên của mình, rời khỏi thành Lăng Vân.
Tần Ninh cũng biết, dù là thần thể Sơn Nhạc hay Cửu Nguyên Thiên Mạch.
Hai vị huynh trưởng trước giờ đều có trái tim cứng cỏi với con đường võ đạo.