"Tần công tử!"
Đúng lúc này đột nhiên có một tiếng gọi vang lên.
Các chủ Ninh Húc vội vàng chạy đến, nhìn thấy Tần Ninh thì thở phào một hơi nhẹ nhõm, nói: "Tần công tử, người của Tứ Tượng môn và thế gia Đông Phương đến".
"Tiểu thư bảo ta đến nói với Tần công tử, trước tiên cứ tạm thời lánh mặt đã, những người kia khí thế hung hăng, sợ rằng không có ý tốt..."
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Lý Nhàn Ngư lập tức tái nhợt.
Cuối cùng, chuyện mà hắn ta lo lắng nhất vẫn xảy ra.
Chỉ cần Tứ Tượng môn và thế gia Đông Phương biết Hứa Vấn Thiên và Đông Phương Ngạo chết ở trong tay của Tần Ninh vậy thì chắc chắn sẽ không bỏ qua đâu.
Bây giờ, dưới cơn tức giận cũng dám đến thẳng Vạn Thiên các đòi người.
"Sư tôn, phần mộ của cảnh giới Sinh Tử này ta thấy nguy hiểm trùng trùng, hay là chúng ta cứ đi trước đi".
Lý Nhàn Ngư thật sự đang rất lo lắng.
Bên trong Tứ Tượng môn và thế gia Đông Phương có vô số nhân vật lớn linh cảnh Niết Bàn.
Bọn họ dù sao cũng thế đơn lực bạc.
Nếu như thật sự xảy ra xung đột thì Vạn Khuynh Tuyết của Vạn Thiên các chưa chắc sẽ vì bọn họ mà trở mặt với hai nhà này.
"Tại sao lại phải đi?"
Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, nói tiếp: "Người khác dẫm lên mặt ngươi mà ngươi còn muốn trốn à?"
"Trái lại ta rất muốn xem xem rốt cuộc bọn chúng muốn làm gì?"
Tần Ninh vừa nói xong liền cất bước rời đi.
Ninh Húc bây giờ biến sắc.
Tiểu thư bảo hắn ta đến khuyên nhủ thuyết phục Tần Ninh chứ không phải bảo ông ta đến giật dây Tần Ninh.
Lý Nhàn Ngư thì càng lo lắng hơn.
Thế nhưng tính cách của Tần Ninh hắn ta cũng hiểu một chút.
Bảo Tần Ninh phải khúm núm sao, đó là chuyện không thể nào!
Nhưng Lý gia lang bạt nhiều năm đã khiến hắn ta hiểu ra một điều rằng, có đôi khi cũng phải khúm núm.
Nếu không thì khó mà giữ được tính mạng!
Nhưng bây giờ Tần Ninh đã về đến phía trước doanh trướng Vạn Thiên Các trú đóng.
Lúc này phía trước doanh trướng có một đám người.
Hai bóng dáng cầm đầu đều có khí tức vô cùng mạnh mẽ.
"Vạn Khuynh Tuyết, tuy rằng cô là chủ sự của Vạn Thiên các ở thành Thiên Giang thế nhưng hôm nay chẳng lẽ cô muốn bảo vệ cho cái tên Tần Ninh kia sao?"
Một người đàn ông trung tuổi hùng tráng không vui nói: "Tần Ninh giết chết Ngạo nhi của ta, chuyện này cô cũng biết!"
"Thù này không báo thì thế gia Đông Phương ta làm sao có thể lập được chỗ đứng ở Giang Bắc cơ chứ?"