Phong Thần Châu

Chương 2197: Sư tôn lãng phí quá!  




Bây giờ, cô gái trẻ tuổi kia cũng tò mò nhìn về phía Tần Ninh.  

 

Chính xác mà nói thì thiên sâm Yêu Linh chỉ có giá là một trăm vạn linh thạch mà thôi.  

 

Trái lại, phúc lão đứng sau cô gái trẻ bây giờ đi ra, nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: "Anh bạn nhỏ, nếu như lão phu không nhìn nhầm thì gốc thiên sâm này ít nhất cũng phải vạn năm tuổi đúng không?"  

 

Vạn năm tuổi?  

 

Ninh Húc nhìn lại một lần nữa, nhưng lại cảm thán về sự bất cẩn của mình.  

 

Thiên sâm Yêu Linh, hình dạng phần rễ quyết định số năm tuổi.  

 

Như thiên sâm trăm năm tuổi thì rễ cây thẳng tắp.  

 

Chưa đến một ngàn năm tuổi thì sợi rễ sẽ kết chùm, nhìn lại sợi rễ gốc thiên sâm này có đến mười mấy chùm, vậy thì ít nhất cũng phải hơn vạn năm.  

 

"Dù vậy... thì nhiều nhất cũng chỉ là một trăm hai mươi vạn thôi, không thể nhiều hơn được nữa...", Ninh Húc có hơi mất tự tin nói.  

 

Tần Ninh bây giờ cười.  

 

"Xem ra Vạn Thiên các vẫn còn có người biết nhìn hàng".  

 

Tần Ninh cầm lấy gốc thiên sâm Yêu Linh, cười nói: "Gốc thiên sâm Yêu Linh này quý nhất không phải ở số năm tuổi".  

 

Vừa nói xong, ngón tay cái của Tần Ninh khẽ điểm một cái.  

 

Bên ngoài thiên sâm Yêu Linh xuất hiện một vết rạch, một giọt máu màu đỏ vàng nhỏ xuống.  

 

"Sâm vương!"  

 

Phúc lão bây giờ ánh mắt cũng dừng lại, không thể tin được.  

 

Sâm vương?  

 

Ninh Húc giờ phút này cũng trợn mắt há hốc mồm.  

 

"Phúc lão, sâm vương là cái gì?", cô gái trẻ kia khó hiểu hỏi.  

 

"Thiên sâm Yêu Linh sinh trưởng ở nơi tràn ngập khí cương dương, hơn nữa khí tức huyết sát cũng tương đối nặng, lớn lên rất nhanh, nói chung thì mọc riêng lẻ từng gốc một, hiếm khi xuất hiện thành từng nhóm".  

 

"Nhưng một khi xuất hiện thành nhóm thì sẽ xảy ra một hiện tượng lạ".  

 

"Thiên sâm nhỏ yếu nhất sẽ dần dần dựa vào linh khí của thiên sâm lớn mạnh hơn, sau đó từ từ nuốt chửng thiên sâm mạnh mẽ, cuối cũng sẽ nuốt chửng tất cả nhóm thiên sâm kia, trở thành gốc thiên sâm duy nhất còn sống".  

 

"Loại thiên sâm này được gọi là sâm vương, bên trong sâm vương giống như cơ thể của con người, ngưng kết máu sâm, một khi xuất hiện máu sâm thì một giọt cũng có giá trị trên vạn linh thạch cấp trung".  

 

Lời này vừa nói ra, cô gái trẻ tuổi kia vô cùng kinh ngạc.  

 

Phúc lão lại nhìn về phía Tần Ninh.  

 

Người thanh niên này không tầm thường.  

 

Tiêu chuẩn để đánh giá có phải là sâm vương hay không chính là có ngưng tụ được máu sâm không.  

 

Thế nhưng cho dù là đan sư căn bản cũng không thể nhìn ra được, chỉ có rạch thiên sâm ra thì mới biết được.  

 

Nhưng rất rõ ràng, Tần Ninh đã biết từ trước đây là một gốc sâm vương.  

 

Lý Nhàn Ngư bây giờ hai mắt trừng lớn.  

 

Sư tôn lãng phí quá!