Phong Thần Châu

Chương 2185: Chỉ là hiện tại hắn cũng không vội  




 “Mà chưa tới cảnh giới Vương Giả thì là cảnh giới Thiên Nhân, có thể tự xưng Thiên Nhân, thí dụ như Lý Nhàn Ngư ngươi đi tới cảnh giới này sẽ được tự xưng Nhàn Ngư Thiên Nhân, đến cảnh giới Vương Giả, tự xưng Ngư Vương!”  

 

Nhàn Ngư Thiên Nhân?  

 

Ngư Vương?  

 

Lý Nhàn Ngư nghĩ tới đây thì lắc đầu.  

 

Quá khó nghe!  

 

Sau huyền cảnh Tạo Hóa thì chính là linh cảnh Niết Bàn, còn có cảnh giới Sinh Tử.  

 

Cảnh giới Thiên Nhân!  

 

Cảnh giới Vương Giả!  

 

Có thể nói tất cả đều là những cấp bậc mạnh mẽ nhất của đại lục Vạn Thiên.  

 

Nếu là ngày trước, Lý Nhàn Ngư nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng bây giờ...  

 

Chưa chắc không thể!  

 

Thầy trò hai người vào thành, tìm một nhà trọ rồi ở lại.  

 

Tần Ninh lại nhớ đến.  

 

Thằng nhóc Thanh Vân kia vào tám vạn năm trước, lúc hắn gần độ kiếp đời thứ hai thì đã đến cảnh giới Thiên Nhân.  

 

Hiện tại chắc là gần đến Vương giả.  

 

Một mạch chưa đột phá, e là vì ở đây đợi chờ mình.  

 

Chỉ là hiện tại hắn cũng không vội  

 

Bốn người Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên tìm được Thanh Vân, thằng nhóc kia biết mình trở về thì mới chịu yên lòng.  

 

Mà hắn cũng cần chuẩn bị một vài việc.  

 

Dựa theo ảo ảnh ở tâm thế giới Cửu U kia, đại lục Vạn Thiên không chỉ có một nơi tồn tại Ma tộc.  

 

Hơn nữa, Ma tộc cũng có phân chia cao thấp.  

 

Ngũ đại Ma tộc ở tâm thế giới Cửu U cũng chỉ là cấp thấp nhất, được gọi là nô lệ mà thôi.  

 

Ma tộc ở những tâm thế giới khác trong đại lục vạn Thiên e rằng càng mạnh hơn ngũ mạch này.  

 

Chỉ tiếc rằng đám Ma tộc ở trong tối, cũng không phải nói bắt tới là có thể bắt tới.  

 

Tần Ninh hiện tại cũng đang đợi.  

 

Đám Ma tộc kia cũng sẽ không cam lòng ẩn núp tại tâm thế giới.  

 

Sớm muộn cũng sẽ trồi lên mặt nước.  

 

Mà khi ấy sẽ là lúc hắn ném đám Ma tộc này đi.  

 

“Sư tôn, chúng ta bây giờ sẽ làm gì? Báo thù sao?”  

 

Lý Nhàn Ngư mong đợi nói.  

 


Tần Ninh thản nhiên nói: “Thế nhưng trước đó cần phải mua chút linh tài để luyện chế mấy đan dược cho ngươi đã”.  

 

“Hả?”  

Lý Nhàn Ngư vội vàng nói: “Không sao mà, con không cần đâu”.